Ngày hôm sau. Học sinh ba khối tập trung tại hội trường. Thanh Giang Ninh đứng ở phòng thay đồ dành cho beta và alpha nam, giờ này học sinh đều ở ngoài, trong phòng thay đồ chỉ có cậu....và cái tên phiền phức có mùi bắp.
Hôm nay cậu mặc một chiếc áo sơ mi trắng xanh không có họa tiết và quần tây lưng cao khiến cậu trông càng sạch sẽ xinh đẹp.
Vương Ngạn xuýt xoa.
Đột nhiên hắn muốn giấu người này đi, xoa cho cậu nhỏ lại bằng bàn tay, bỏ cậu vào túi, muốn đem đi đâu cũng được.
Thanh Giang Ninh quay đầu liền thấy ánh mắt không thể miêu tả của hắn, cậu nhăn mũi.
“Nhìn cái gì ? Hạng nhì thì đừng có mà ghen tị”
Vương Ngạn cười ra.
“Không ghen tị, hạng nhất vốn là của tôi, cậu lấy nó rồi....” Giọng hắn nhỏ lại, đủ để chỉ hai người nghe thấy “Thì phải lấy luôn tôi theo đó”
Thanh Giang Ninh bị hắn bỡn cợt không biết bao nhiêu lần rồi, cậu đã được liệt vào dạng chai lờn. Hắn có nói muốn ịch ịch cậu ngay bây giờ thì cậu cũng chẳng đỏ mặt tim đập đâu.
Nói dối đó.
Thanh Giang Ninh ngại đến run, nếu như mà chỗ này còn có thêm người khác khẳng định cậu sẽ giả vờ không quen biết hắn luôn.
Người gì đâu mà không biết xấu hổ như vậy chứ !!!
“Tránh ra !” Thanh Giang Ninh đẩy đẩy hắn, muốn ra cửa.
Vương Ngạn vẫn đứng đó, bàn tay của cậu vào vào tay hắn, đột nhiên dấy lên cảm giác chua xót trong lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-lat-do-anh-ban-nhat-khoi/2732452/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.