Trong phòng bếp. Vương Tống Lăng ngồi trên ghế chủ vị. Bên cạnh ông, trợ lí Thương Mỹ Thường đang tận tâm gọt táo.
Người phụ nữ là beta nhưng gương mặt lại nhỏ nhắn, đang người cũng mảnh mai hệt như omega, cô vừa tốt nghiệp đại học làm việc tại tập đoàn nhà họ Tống một năm. Chưa hề gặp mặt đến con trai Vương Tống Lăng.
Cũng vì tò mò nên Mỹ Thường mới cào nhào xin ông về nhà chính.
Thời khắc thiếu niên bước vào, ánh mắt cô ta đã khoá chặt lên người hắn.
Vương Ngạn rất cao, lớp mười một đã là một mét tám mốt, theo lứa tuổi này thì hắn vẫn còn có thể cao hơn. Khí chất trên người đã đạt đến trình độ giao thoa giữa thiếu niên và thanh niên.
Hơi thở trên người có phần rất thành thục.
Nhìn sơ qua liền có thể suy đoán rằng sau này hắn là một alpha hắn sẽ tài giỏi. Con ngươi Thương Mỹ Thường hơi động đậy.
Vương Tống Lăng cũng nhìn hắn. Có chút bất ngờ về sự thay đổi của con trai mình. Lâu không gặp, trước đó ông cũng đã dần quên mất đứa con của mình cũng sẽ lớn lên như bao đứa bình thường khác. Vẫn cái vẻ ngạo mạn của thiếu niên. Nhưng hắn lại ổn trọng hơn nhiều so với suy nghĩ của ông.
Vương Tống Lăng nhìn con trai mình rất hài lòng.
Tiếp nhận hai luồng ánh mắt, Vương Ngạn vẫn bình thản bước đến ghế ngồi cách khá xa ghế chủ vị và Thương Mỹ Thường.
“Đây là con trai anh sao ?”
Mỹ Thường hỏi Vương Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-lat-do-anh-ban-nhat-khoi/2732446/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.