Sáng ngày ra, Tiểu Bạch tới công ty vừa chạm mặt Lã Vọng Nguyệt, Lã Vọng Thú cũng từ phía sau đi tới, “Chào…”
“Anh…” Lã Vọng Nguyệt nghiêng đầu châm chọc, “Tối anh định mời Tiểu Bạch đi đâu thế?”
Lã Vọng Thú mỉm cười, “Hoa anh đã đưa đến chỗ cả hai người rồi, Tiểu Nguyệt hết giờ tự về một mình nhé.” Nói xong liền xoay người đi về phòng làm việc.
Tiểu Bạch cùng Tiểu Nguyệt tới bàn mìnhliền thấy ngay hoa đặt trên ấy từ lúc nào, đồng nghiệp bên cạnh thi nhau xuýt xoa, “Tối có hẹn rồi phải không, sớm thế đã tặng hoa!”
Tiểu Bạch cười khúc khích mấy tiếng, hoatươi thế này hình như là lần đầu được tặng, hít một chút hương khônghiểu sao trong đầu Tiểu Bạch lại liên tưởng tới mùi sầu riêng hôm qua,hoa với sầu riêng? Chọn lựa kiểu đó có phải quá dễ không chứ? Bạn theophản xạ tự ngửi ngửi trên người, may mà không còn mùi!
Lã Vọng Nguyệt cầm hoa liếc qua, mỉm cười có chút ngượng ngùng, đặt hoa sang một bên rồi rời đi.
Phòng làm việc của Lã Vọng Thú.
“Em lẽ ra phải sớm phát hiện bệnh ‘ thích làm anh trai ’ của anh còn chưa có đổi.” Lã Vọng Nguyệt tay chống hông nói.
“Thói quen khó sửa mà.” Lã Vọng Thú thoải mái đáp.
“Đồ ăn như nhau, mua gì cũng như nhau,hoa tặng cũng giống nhau.” Lã Vọng Nguyệt liệt kê một loạt, “Em sớm nênnhận ra anh biết sở thích của Tiểu Bạch xong liền xem cô ấy như em gáithứ hai rồi.”
“Khả ái mà…” Lã Vọng Thú nói.
“Biến thái!” Lã Vọng Nguyệt bực bội mắng, “Tiểu Bạch đáng thương hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-hu-nu-be-thang-thanh-cong/1257693/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.