“Hắt xì ——” Tiểu Bạch mới sáng sớm tớiphòng làm việc đã hắt hơi một cái kinh người, một mùi hương vừa quenthuộc vừa thân thiết ngào ngạt truyền đến, chỉ thấy mấy đồng nghiệp tớitrước một chút ôm mặt chạy như điên, khiến Tiểu Bạch thấy còn tưởng cóngười đặt thuốc nổ hay đạn hơi độc trong phòng, xoay người muốn trốn,bỗng đâu Lã Vọng Nguyệt chạy tới tóm cổ bạn lôi về, “Tiểu Bạch! Ngươikhông được chạy! Là đồ của ngươi”
“Ta?” Tiểu Bạch chỉ vào mình, “Ta làm sao cơ?”
“Ai lợi hại thế chứ!”, Tiểu Bạch mở cáithùng trên bàn không né được cảm thán, bạn chẳng qua chỉ là một nhânviên con con ngèo kiết, ngày thường muốn ăn sầu riêng cũng chỉ dám vàosiêu thị mua một hộp bé tẹo, một quả nhập khẩu to như vậy đúng là chưathấy bao giờ!
Lã Vọng Nguyệt che mũi nói, “Tiểu Bạch, ngươi thích ăn cái này?”
“Ừm.” Tiểu Bạch lấy sầu riêng ra ngẫmnghĩ, “Nhưng cái này rất nhiều người không thích, ta thỉnh thoảng chỉ ởnhà ăn một chút đỡ thèm thôi”
Lã Vọng Nguyệt cắn môi nhìn Tiểu Bạch thưởng thức quả sầu riêng đại tướng, bưng miệng nôn khan, lắc đầu chạy mất.
“Nhưng ai lại cho mình sầu riêng to thếnhỉ…” Tiểu Bạch lấy làm lạ cào cào tóc, có nói qua với Tiểu Thụ bạnthích ăn sầu riêng sao? Nhớ là chỉ có bạn bè thân thiết mới biết thôichứ nhỉ!
Đúng lúc ấy Tiểu Thụ cũng tới công ty,sắc mặt cũng đột nhiên trở nên khó coi, Tiểu Bạch vội tống sầu riêng vào lại trong thùng, “Tiểu Thú, anh không sao chứ?”
“Không sao…” Lã Vọng Thú vịn tường đáp,“Chỉ là ngực có chút khó chịu… Tiểu Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-hu-nu-be-thang-thanh-cong/1257692/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.