Khi tôi nói xong câu đó, tôi thấy khuôn mặt cô ta liền biến sắc, dường như đang rất uất nghẹn, thậm chí không nói lên lời. Cuối cùng cô ta cũng chẳng thèm dùng giọng nói thảo mai hay khuôn mặt hiền dịu nữa, thẳng thắn nói:
– Chị đừng có mà ra vẻ đắc ý sớm. Chồng chị hôm nay là của chị nhưng biết đâu ngày mai lại là chồng của người khác. Chị hãy nhớ đấy, đời này có luật nhân quả, chị cướp hạnh phúc của người khác thì cũng có ngày người khác cướp lại hạnh phúc của chị. À không, người ta không hẳn là cướp, mà là người ta chỉ đoạt lại mọi thứ của mình mà thôi.
– Vậy hả? Vậy tôi cũng ráng chờ đến ngày đó.
Nói xong tôi quay thẳng mặt bước đi, mặc kệ cô ta đứng phía sau muốn nói gì thì nói tôi cũng không dừng chân lại nữa. Chỉ là sau đó, mỗi bước đi tôi lại cảm thấy nặng nề, lồng ngực cũng như có hàng ngàn chiếc kim xiên vào cùng lúc. Tôi hít một hơi thật sâu, khẽ nở nụ cười tự giễu chính bản thân mình” Vũ Tụê Linh, tại sao mày lại phải khó chịu, tại sao mày lại phải đau lòng, ngay từ đầu mày đã sớm biết cuộc hôn nhân này định sẵn không có kết quả tốt đẹp, ngay từ đầu mày đã biết người chồng đầu ấp tay gối với mày nhưng tâm trí lại hướng về người khác, mày đã biết hết thảy mọi chuyện nhưng sao vẫn vì lời nói của người khác mà khiến lồng ngực mình đau nhói. Vũ Tuệ Linh, mày điên thật rồi…điên thật rồi”
Từ trung tâm thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-hon-nhan/3150549/chuong-10.html