Trong đêm tối, từng lời Hoàng nói tôi nghe rõ mồn một. Khoé miệng anh nở nụ cười như có như không, khiến tôi nghĩ tới lúc mới kết hôn, anh cũng nhìn mình như vậy, nói với mình như vậy, nụ cười và ánh mắt của anh khi ấy như chan chứa cả bầu trời thù hận phía sau. Cho tới tận bây giờ sau gần 2 năm chung sống bên anh, tôi vẫn không hiểu “những việc mình từng làm” là cái việc gì mà khiến anh ta nhấn mạnh nhiều lần như thế. Cũng đã nhiều lần tôi hỏi thẳng mặt anh, nhưng những lúc như vậy dường như lại càng đốt cháy ngọn lửa tức giận trong lòng anh hơn. Cho nên lần này, tôi cố gắng kìm nén ngọn lửa phẫn uất trong lòng mình, giữ vững sự điềm tĩnh thường ngày mà đáp:
– Anh đã biết rõ những việc tôi từng làm như vậy thì sao còn không chịu ly hôn đi, cứ bắt tôi ở lại bên anh làm gì?
Vừa dứt lời tôi thấy hai mắt Hoàng cũng long sòng sọc nghiến răng nói:
– Tôi nói cho cô biết, số mệnh của cô từ lâu đã trong tay tôi. Buông tay hay không buông tay không đến lượt cô lên tiếng.
Tôi nhìn anh ta, ánh mắt dành cho mình giống như một vật bẩn trong đáy mắt. Cũng đúng, hôn nhân của chúng tôi dựa trên lợi ích, nhất là nhà tôi cầu cạnh nhà anh, sau khi cưới dù tôi có bất mãn về cuộc hôn nhân này hay thái độ của chồng mình thì tôi cũng không có quyền lên tiếng. Có điều tôi không ngoan ngoãn được như thế, không thể trở thành một cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-hon-nhan/3150542/chuong-3.html