Cả đêm qua, tôi cũng không biết chồng tôi ăn phải cái thứ chết tiệt gì mà anh ta không ngừng vằn vò và hành hạ tôi đến gần sáng mới chịu buông tha. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy thì không thấy chồng mình đâu cả, tôi ngồi dậy một lúc rất lâu sau mới có thể lết cái thân xác tàn tạ xuống giường. Khi tôi xuống nhà chỉ thấy cô Hoa giúp việc đang lau dọn trong bếp. Thấy tôi, cô bưng cho tôi một tô phở bò rồi nói:
– Mợ ăn phở bò đi ạ.
– Dạ vâng, cảm ơn cô.
– À lát mợ ăn xong thì uống chén thuốc bắc trên đỉnh tủ nhé. Tôi vừa kiểm tra thấy thuốc vẫn còn ấm mợ à. Tôi ra ngoài dọn vườn đây mợ.
Nghe cô Hoa nói, tôi ngạc nhiên hỏi lại:
– Thuốc bắc gì hả cô? Cháu có bệnh gì đâu mà uống?
Cô Hoa nhìn tôi, vẻ mặt e ngại ngập ngừng một hồi rồi mới thở dài đáp:
– Đây là thuốc bắc chữa hiếm muộn mợ à.
Tôi tròn xoe mắt nhìn cô Hoa, cố nuốt ngụm nước bọt để cho tâm tình bình tĩnh trở lại. Khi tôi còn chưa kịp nói gì thì cô Hoa đã nói tiếp:
– Mợ, tôi quý mợ nên tôi cũng bảo thật. Thuốc này là thuốc bà chủ cắt cho mợ uống. Nhưng mợ yên tâm đi, thuốc này không độc hại gì đâu, ở dưới quê tôi nhiều người uống được lắm. Mợ cũng đừng trách bà chủ nhé, kẻo lại mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu. Thực ra bà chủ cũng mong cháu quá thôi, nhà lại có mình cậu Hoàng, cậu mợ lấy nhau cũng được gần 2
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-hon-nhan/3150541/chuong-2.html