Quế Anh gửi xong tin nhắn thì hồi hộp chờ đợi, nhìn dấu ba chấm liên tục di chuyển ở góc trái của ứng dụng messenger, tim cô đập liên hồi trong lồng ngực. Không biết phải làm gì, không biết nên làm gì nữa.
Ban đầu cô cho rằng sống trong cơ thể của Tú là một chuyện tồi tệ, nhưng thời gian qua đi thì mọi thứ đã đi vào quỹ đạo. Cô có một người bạn trai luôn ở bên cạnh cổ vũ, động viên, giúp đỡ cô trong mọi việc, có cha mẹ yêu thương mình, đó là những gì mà cô từng mong muốn khi còn sống ở thành phố. Vì vậy, khi biết sắp phải rời xa cuộc sống hiện tại, cô thấy bản thân bất ổn.
Quế Anh đưa tay sờ lên ngực mình, hai mắt cay xè và đau nhức như kim châm.
Trên màn hình hiển thị dòng tin đơn giản:
“Cuối tuần đi.”
Nghĩa là còn khoảng năm ngày nữa để Quế Anh chuẩn bị tâm lý, quá ngắn. Nhưng suy cho cùng việc họ gặp mặt cũng rất cần thiết.
Quế Anh nằm trên giường lăn lộn cả đêm, không thể nào ngủ nổi trước tin tức quá đỗi đáng sợ kia. Cô bắt đầu tưởng tượng nếu mình xa gia đình này sẽ thế nào, không còn ở cạnh Hoàng nữa cậu ấy sẽ ra sao? Liệu… Liệu có ai đó nhận ra việc cô biến mất hay không?
Càng nghĩ, Quế Anh càng khó thở, cô đột nhiên bật khóc nức nở. Một mình trong căn phòng vắng lặng, tiếng thút thít của cô kéo dài đến quá nửa đêm.
Sáng hôm sau ra ngoài đi học cùng Hoàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-giam-can-cua-mum-mim/2772834/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.