Quế Anh càng nghĩ càng không chịu được, cảm xúc đột nhiên dâng trào, nước mắt ứa ra. Cô vội vàng quay đầu đi để tránh ánh mắt của Hà, kết quả lại bị Phát trông thấy.
“Mày…” Phát hơi giật mình.
Cậu chàng còn chưa kịp nói câu gì, người đối diện đã kêu lên:
“Tao đi vệ sinh nha Hà!”
Dứt lời, Quế Anh sải bước về phía cuối hành lang, bóng lưng của cô vội vã như thể sợ người đằng sau bắt kịp mình. Theo lẽ thường, con gái nhà người ta muốn đi WC thì một thằng con trai như Phát không thể bám theo được, nhưng trước mắt cậu ta đột nhiên hiện lên đôi mắt ửng đỏ của mũm mĩm. Cậu ta bất chấp mấy thứ nam nữ khác biệt gì đó, bất ngờ chạy theo cô.
Nghe thấy có tiếng bước chân, Quế Anh cũng cố mà chạy bước nhỏ để kéo giãn khoảng cách, ngay lúc cô đã trông thấy cửa nhà vệ sinh định xông vào, một bàn tay vươn ra chặn ngang và kéo cô lại.
Phát khỏe hơn Quế Anh nghĩ rất nhiều, một phát kéo ấy khiến cô loạng choạng lùi hẳn ra sau, khuôn mặt đang thấm đẫm nước mắt của cô lọt vào trong tầm nhìn của Phát.
“Sao thế? Sao mày khóc?” Phát hơi cuống, cô nàng mũm mĩm mạnh mẽ này hôm nay sao mà yếu ớt thế? Trông vừa thương vừa tội, khiến cậu đau lòng thay. “Nói tao nghe đi!”
“Bụi bay vào mắt đấy!” Quế Anh giơ tay lên, cúi đầu muốn giấu.
Bàn tay tròn xinh của cô bị bắt lấy, Phát nghiêm túc hơn bao giờ hết:
“Mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-giam-can-cua-mum-mim/2772813/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.