Trong điện Di Hòa, Thái hậu nghe một tiểu thái giám mồm miệng lanh lợi học lại lời nói ở điện Hồng Tâm, cuối cùng nghe được lời nói “đồ vô dụng” của Hoàng thượng kia, thì mi mắt khẽ nhảy mấy cái, đợi cho tiểu thái giám kia dứt lời thì giương mắt nói với Đại cung nữ bên cạnh: “Một lát nói với Trịnh An, để cho bốn mỹ nhân kia rửa mặt trang phục thỏa đáng, buổi tối hôm nay toàn bộ đưa đến bên ngoài Thính Vũ các, từng bước từng bước hướng bên trong mà đưa cho ta.” Dứt lời, làm khẽ trầm ngâm, rồi lạnh lùng nói, “Lần thứ nhất đưa vào thì mặc xiêm y, nếu như hắn vẫn không cần, thì lột sạch hết đưa vào một lần nữa cho ta”
Đại cung nữ kia thân thể khẽ run, trong lòng biết Thái hậu đang giận dữ nên mới hạ mệnh lệnh này, nên không dám trì hoãn chút nào, nhanh chóng đứng dậy thối lui.
Chu Thái phi đầu tiên là phất tay cho mọi người lui ra, trong mắt mang ý cười hướng chỗ Thái hậu đi qua, nói: “Tỷ tỷ, cần gì tức giận lớn như vậy, Hoàng thượng còn nhỏ mà.”
Hai mắt Thái hậu cụp xuống, bình thản nói: “Mười lăm rồi, đã không nhỏ. Phụ hoàng của hắn lúc mười lăm tuổi đã sớm mở phủ tự lập, ngay cả trận chiến đều đánh thắng ba bốn trận.”
“Tiên hoàng chính là quân vương bình định tất nhiên phải khác biệt, Hạo Nhi thì chỉ cần làm một quân vương giữ quốc tốt là được, cần gì làm khó hắn chứ?” Chu Thái phi gương mặt mang ý cười khẽ, ôn nhu khuyên nhủ.
“Hắn chỉ muốn chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-hon-quan/179369/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.