“Được rồi, ba người còn định làm càn đến bao giờ nữa.”
Hân Nghiên khẽ quát, lập tức khiến ba ngươi giằng co trước mặt phải dừng lại. Nếu Lâm ba Lâm mẹ không giải quyết được thì để cô xử trí họ. Cô nhìn sang Trạch Dương, thấy anh ta né tránh ánh mắt của mình.
“Không phải như em nghĩ đâu, thật ra anh với Uyển Đình… chỉ là…”
Hân Nghiên nhướng mày, không nghĩ tới Trạch Dương lại thối nát nhân cách như thế. Rõ ràng giây trước còn đòi rước Uyển Đình vào cửa, giây sau bắt đầu giở giọng than khổ với cô. Hắn nghĩ cô vẫn còn thích hắn sao?
“Dừng, Tạ thiếu không cần giải thích vì tôi không quan tâm.”
Tốt nhất là hắn nên im luôn, tránh cho người đàn ông sau lưng cô không ngừng bắn ra khí lạnh ghen tuông rồi hạ mất điểm hạo cảm khó khăn lắm mới có được.
“Đây là Lâm gia, chuyện riêng của nhà tôi. Mời Tạ thiếu về cho, sau đó tự tìm riêng cô gái này mà giải quyết.”
Quản gia đứng bên cạnh lập tức có công việc để làm, sai người mời Trạch Dương rời khỏi Lâm gia chỉ trong vòng vài khắc. Chuyện Tạ thiếu đến Lâm gia giành giật cô gái với Lâm thiếu chả khác nào trò cười trong giới.
Trạch Dương nhận ra quả thật bản thân đã thất thố, hiện tại cũng chẳng ai muốn chào đón hắn nên cúi gằm mặt đứng lên. Hắn nhìn Uyển Đình đang thút thít trong lòng của Tử Kỳ thì vẻ mặt không khác gì bị táo bón, sau đó quay sang chỗ của Hân Nghiên thì lại nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-ngot-hau-bao-nam-chinh-hang-ngay/3388827/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.