Hân Nghiên gác cằm lên vai Vĩ Tịnh, vừa để chọc tức Uyển Đình, vừa thì thầm đủ để anh nghe thấy:
“Người ta giải thích với anh kìa, sợ anh hiểu lầm đó.”
Vĩ Tịnh cảm nhận hơi ấm của Hân Nghiên bên cạnh, thoáng khát khô cổ họng mà nắm lấy eo cô mân mê một cách bí mật:
“Yên tâm, lát sẽ có trò vui cho em xem.”
Vĩ Tịnh bẹo má Hân Nghiên, nhìn cô ghen tuông chứng tỏ cô thật tâm yêu anh khiến anh chẳng chán ghét chút nào, thậm chí còn khá hãnh diện. Quả thật tình yêu đã làm mờ mịt một vị chủ tịch IQ cao ngất ngưởng.
“Trò vui gì vậy?”
Hân Nghiên có chút không chịu được, muốn được Vĩ Tịnh bật mí ngay nhưng anh lúc này lại câm như hến, ánh mắt đòi hỏi quyền lợi để công khai. Trong lúc hai người đùa giỡn qua lại thì bên ngoài đột ngột vang lên tiếng bước chân dồn dập. Người vừa tới khiến không ai là không bất ngờ. Chẳng phải là Tạ Trạch Dương sao?
Trạch Dương quên hẳn nơi này là nơi nào, bỏ qua sự hiện diện của Lâm ba Lâm mẹ mà chạy nhanh đến chỗ Uyển Đình đang quỳ mà ngồi xuống. Hắn trông có vẻ rất gấp gáp, mồ hôi trên trán liên tục đổ xuống.
“Em có bị sao không? Sao em đi đâu mà anh tìm em không thấy?”
Trạch Dương kiểm tra khắp người của Uyển Đình mà không nhìn thấy vẻ mặt sa sầm của Tử Kỳ ở phía sau. Anh ta lập tức ôm lấy ả kéo về phía mình khiến Trạch Dương ngẩn người.
“Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-ngot-hau-bao-nam-chinh-hang-ngay/3388826/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.