Hân Nghiên mơ mơ màng màng tỉnh dậy sau nụ hôn nơi trán của Vĩ Tịnh. Cô hé mở đôi mắt tèm nhem, cả cơ thể dường như chẳng còn sức lực để di chuyển.
“Xin lỗi, anh không nên mất kiềm chế như thế.”
Vĩ Tịnh thở dài một tiếng, trên người sớm đã bận đồ đi làm. Cà vạt cô mua cho đêm qua đã ướt sũng nên hiện tại dù anh muốn đeo cũng phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa.
“Hừ!”
Hân Nghiên muốn nói gì đó nhưng cổ họng đã khát khô, cố gắng mới phát ra tiếng khó chịu nho nhỏ do đêm qua bị dày vò quá nhiều. Vĩ Tịnh thấy thế thì thập phần đau lòng, lần nữa giúp cô chỉnh lại góc chăn:
“Sau này sẽ không như thế nữa. Anh đi làm, em thấy khó chịu chỗ nào thì gọi anh nhé.”
Hân Nghiên gật đầu trong vô thức. Tối qua sau khi cơn ghen qua đi, Vĩ Tịnh cuối cùng cũng lấy được lý trí trở về. Nhìn cô nằm dưới thân mình đầy vết ấn kí mà ngất lịm thì chỉ muốn tự đánh bản thân một cái. Rõ ràng muốn che giấu bản ngã chiếm hữu không mấy tốt đẹp, vậy mà vì một chút lời khiêu khích từ người khác, anh đã muốn lưu lại tất cả những gì thuộc về mình lên người cô.
Vĩ Tịnh giúp Hân Nghiên tắm rửa lại lần nữa rồi mới bế cô lên giường. Sáng dậy, anh tự mình nấu phần súp yêu thích của cô, bôi thuốc vào bên dưới để giảm bớt sự đau đớn thì mới yên tâm đi làm.
Hân Nghiên nhìn theo bóng lưng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-ngot-hau-bao-nam-chinh-hang-ngay/3388820/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.