Chương trước
Chương sau
Cảnh báo: không phù hợp cho mấy bé dưới 18 tuổi nhen.

- -----------------------------------

Vĩ Tịnh bất thình lình quay người Hân Nghiên lại, khiến làn nước mạnh mẽ chạm vào từng điểm nhạy cảm ở phía trước cơ thể cô.

Bàn tay anh mân mê đóa hoa, bắt đầu công cuộc đốt một trận lửa lớn. Miệng cũng chẳng hề rảnh rỗi, chốc chốc sẽ điểm những ấn kí đỏ độc quyền lên vai và lưng của cô.

“Ưm… đừng…”

Hân Nghiên chẳng thể thoát khỏi ma trảo của Vĩ Tịnh, nhưng điều này lại làm cho thân dưới cô ngứa ngáy, đòi hỏi sự đụng chạm.

Hiểu ý, anh đưa tay xuống, bất ngờ ấn nhẹ lên phần bụng dưới của cô khiến từng tấc thịt bên trong chèn ép lên nhau đến mức són.

“Không muốn…”

Cô nức nở, nhưng vốn dĩ ác ma sau lưng lại chẳng muốn buông tha cho cô nữa. Anh một tay ấn vào bụng dưới, một tay tiến thẳng vào mật động đang rỉ nước.

Hân Nghiên dựa hẳn cả người vào lòng Vĩ Tịnh. Sự xâm nhập của anh đem lại cho cô chút thống khoái. Không có thị giác, từng thớ thịt rất bất ngờ với vật vừa lạ vừa quen nên không ngừng bám mút tìm hiểu.

“Đã làm nhiều lần mà bé nhỏ bên dưới vẫn chặt như thế.”

Anh thì thầm vào tai cô, bắt ép cô phải nghe những lời kích tình khiến mật động càng nhạy cảm hơn.

“Còn nơi này thì sao?”

Ngón tay anh luồn lách cố tình tìm kiếm tung tích của điểm gồ. Ngay khi chạm mặt, ngón tay bất thình lình ấn mạnh khiến toàn bộ tinh hoa trong người cô kiềm chế từ đầu liên tục trào ra ngoài.

Hân Nghiên chẳng thể suy nghĩ nổi điều gì nữa. Cô chỉ biết hiện tại bên dưới vô cùng ngứa ngáy, một ngón tay không đủ để thỏa mãn. Vì thế từ phía sau, cô bắt đầu tìm kiếm hình dáng vật nam tính quen thuộc.

Vĩ Tịnh vốn đang trên đà trêu chọc Hân Nghiên lại giật thót rên trầm một tiếng. Anh nhìn xuống bên dưới, thấy rõ bàn tay nhỏ bé của cô đang xoa nắn thằng em trai của mình. Có lẽ cô không chịu nổi mà bắt đầu phản công sao?



Khẽ nhếch miệng, Vĩ Tịnh vờ như chẳng có chuyện gì to tát mà tiếp tục cho thêm ngón tay thứ hai vào mật động. Cảm giác căng ra bên dưới khiến Hân Nghiên run rẩy. Cô dễ dàng cảm nhận được chúng luận động điên cuồng bên trong cơ thể mình, bắt ép cô tiết ra mật dịch nhiều hơn.

Hân Nghiên bị bịt kín mắt, vừa hoảng sợ lại vừa nhạy cảm hơn bao giờ hết. Chỉ cần một cái chạm nhẹ của Vĩ Tịnh cũng khiến cô bị đốt cháy. Cơn cao trào lần thứ hai sắp tới thì đột ngột bên dưới trở nên trống trãi.

“Tại… Tại sao…”

Hân Nghiên run rẩy, lời đến bên môi mới nhận ra mình đang ham muốn quá độ nhưng cô không muốn giấu giếm nó nữa.

“Bé cưng, em ra một lần rồi, có phải nên nghĩ tới anh không?”

Lời dẫn dụ của Vĩ Tịnh quá thẳng thắn khiến Hân Nghiên muốn chạy trốn cũng chẳng thể. Mật động bên dưới đang muốn được lấp đầy một lần nữa.

“Vĩ Tịnh… Em… Em muốn anh… Làm ơn… Cho em…”

Vĩ Tịnh đặt vật nam tính trước cửa động, một phát đâm sâu vào bên trong khiến Hân Nghiên thét lên.

“Tuân lệnh tình yêu của anh.”

Hân Nghiên bị đẩy từ sau tới, miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ thích thú. Dường như không có thị giác khiến cô dễ trầm luân hơn vào khoái cảm, thậm chí còn can đảm hơn rất nhiều.

Nhưng mà tư thế này khiến cho vật nam tính liên tục chạm vào điểm nhạy cảm sâu bên trong. Hân Nghiên không thể chịu nổi, nhiều lần muốn ngã quỵ lại được anh ôm lấy từ phía sau, dù vậy anh chẳng dừng lại một phút giây nào.

“Bé cưng, mau nói anh nghe hiện tại người đang cắm em là ai?”

Nam chính điên rồi, cũng dẫn cô điên theo.

“Là… Là chồng… Ưm… Là chồng em… Vĩ Tịnh… Đừng, nhanh quá…”

“Ngoan lắm! Nhớ kỹ cảm giác này chỉ có chồng em mới mang lại cho em được thôi, biết không?”



Vĩ Tịnh thì thầm bên tai Hân Nghiên, không ngừng ra vào nhịp nhàng nhưng lại lún sâu vào trong.

“V… Vâng…”

“Bé ngoan, phần thưởng dành cho em.”

Vĩ Tịnh đột ngột ngậm lấy vành tai của Hân Nghiên, nơi nhạy cảm không kém khiến mật động bên dưới co rút lại. Vật nam tính được dịp chà sát thêm vào điểm gồ làm cho cô đạt cao trào.

Anh đỡ lấy thân thể cô, một tay gỡ dây lưng đang quấn quanh hai tay cô, sau đó giúp cô tìm đến điểm tựa.

“Vĩ… Vĩ Tịnh… Em vừa ra…”

Bỏ ngoài tai lời cô nói, anh lần nữa tiến sâu vào mật động khiến cô thở mạnh. Người đàn ông này hôm nay tựa hồ muốn cô đến chết. Tiếng thì thầm nhẹ nhàng vang bên tai.

“Chẳng lẽ em nghĩ chỉ nhiêu đó là xong sao? Có muốn chơi thêm một trò khác không?”

Lần này, cô lắc đầu điên cuồng. Thân thể không thể chịu thêm cú va chạm nào nữa. Tuy nhiên lại nhận được tiếng cười trêu chọc.

“Chỉ được đồng ý, không được phản đối.”

Ngay giây sau, cà vạt trên mặt bị tháo đi nhanh chóng. Ánh sáng hắt vào mắt Hân Nghiên khiến tầm nhìn cô trở nên mờ ảo. Tới khi có thể thấy rõ thì cảnh tượng đầu tiên chính là cả người đỏ ửng lên đang nhận từng cú thúc mạnh của Vĩ Tịnh.

Cảnh này thật sự quá mức rồi, đến độ chỉ vừa chứng kiến đã khiến cho mật động co rút một trận.

“Thích đến vậy sao?”

Vĩ Tịnh trêu chọc, vươn tay nắm lấy cằm của Hân Nghiên mà bắt ép cô nhìn vào trong gương ở trước mặt.

“Bé cưng không được phép trốn tránh, phải khắc sâu hình ảnh anh bên trong em như thế nào để nhận ra không một ai có thể thay thế anh được.”

Hân Nghiên bị dày vò một đêm, lần đầu tiên cảm nhận được cơn ghen khủng bố của nam chính là như thế nào. Nào còn tâm trạng nghe tiếng thông báo về điểm hảo cảm từ hệ thống đang vang lên bên tai nữa chứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.