Diệp Trì mặt mày tối sầm lại nhìn Lục Nhất Thành gầm lên:
- Ông đây còn thấy mày động đến Lạc Dư một lần nào nữa thì đừng trách Diệp Trì này tàn nhẫn.
Lúc này người của hắn cũng xông vào bên trong, lặng im đứng sau lưng Diệp Trì.
Lục Nhất Thành nhìn đám người tròng mắt không nhịn được co rút.
Gã coi thường tên Diệp Trì này rồi, thân phận của tên này chắc chắn không đơn giản như vẻ bề ngoài hắn thể hiện ra.
Lục Nhất Thành từ từ lùi lại đằng sau, đám người trước mắt này nhìn cũng đã biết là được huấn luyện chính quy, Diệp Trì rốt cuộc là thần thánh phương nào chứ.
- Hừ.
Diệp Trì lạnh lùng hừ một tiếng nhấc bổng Lạc Dư lên bế ngang nhiên bế người ra ngoài, một con gián bẩn thỉu mà thôi, chỉ nhìn cũng khiến người bẩn mắt.
Hắn mang Lạc Dư ra cổng chính đặt cậu lên xe rồi chính mình cũng ngồi vào mặt lạnh không nói một tiếng nào.
- Ừm...
Lạc Dư gãi đầu muốn nói gì đó, Diệp Trì liếc mắt nhìn chằm chằm đôi môi sưng đỏ của cậu tức giận kéo người lại hôn lên, hung hăng ma sát.
- Ưm ách.
Môi bị Diệp Trì cắn đến phát đau, Lạc Dư muốn phản kháng nhưng nhìn thấy đôi mắt sâu không thấy đáy kia của hắn, cậu thở nhẹ ra nhắm mắt lại tận hưởng.
Ăn cũng bị ăn rồi, hôn thôi mà, cũng có sao đâu.
Nhóp nhép
Màn ngăn cách bị Diệp Trì kéo xuống, hắn đè Lạc Dư xuống ghế nụ hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507685/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.