Lạc Dư trở về phủ thái tử mệt mỏi bắt đầu băng bó cẩn thận vết thương trên người.
- Lạc Dư, thái tử muốn gặp ngươi.
Một người áo đen thình lình xuất hiện trong phòng, ánh mắt của người này tràn đầy sự kinh ngạc nhưng rất nhanh đã giấu kín.
- Ngươi bị thương?
Lạc Dư không để ý đến người đó vẫn tập chúng băng lại vết thương nhuốm đỏ trước ngực.
- Được rồi, đi.
Cậu lấy một bộ y phục sạch sẽ mặc vào, chỉ là mùi máu trên người không có cách nào che lấp được, cái mùi này nó khiến cậu rất nhức đầu.
- Ta đỡ ngươi.
Người nam nhân đó cao hơn Lạc Dư một cái đầu, hắn ta đứng trước mặt, cậu phải ngẩng đầu mới nhìn được.
- Để ta cõng ngươi luôn đi.
Lạc Dư cũng không phản đối trèo lên lưng hắn ta, cậu mệt lắm rồi, nội lực cạn kiệt khinh công cũng dùng không được, không cần phải cậy mạnh.
- Đi.
Người này quả nhiên là cao thủ trong cao thủ, bước đi rất êm, đến nơi lúc nào cậu cũng không biết còn suýt nữa thì ngủ mất.
- Lạc Dư, ngươi làm rất tốt.
Vệ Doanh đặt bút xuống, trong mắt không giấu được sự tán thưởng cùng kinh ngạc.
Người từng là thị vệ thân cận của vị thúc thúc kia đúng thật rất phi phàm, đấu với hơn mười cao thủ đỉnh cấp của nhị đệ còn có thể an toàn trở về. Chậc, nếu người không phải từng làm việc cho người nam nhân kia thì y đã thu người xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507640/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.