Đột nhiên bị cắn một nhát khiến Lạc Dư đau đến mặt mày nhăn nhó, trong phòng một mảng tối om, cậu không nhìn rõ người trước mặt có hình dạng như thế nào cố gắng đẩy người ra vươn tay muốn bật đèn.
- A, buông, buông tôi ra.
Một bàn tay rắn chắc bắt lấy cánh tay cậu đặt lên vai mình.
- Ngoan, để tôi làm em.
Lăng Cẩn lúc này đã không còn làm chủ được bản thân mình nữa, hắn muốn, muốn ăn sạch người trong lòng, muốn... đem người làm đến phát khóc.
- Khoan đã, thả tôi xuống.
Lăng Cẩn nhấc bổng Lạc Dư lên đi về phía sô pha không quản cậu có giãy giụa như thế nào.
Soạt
Quần áo trên người rơi xuống đất, ánh đèn bên ngoài rọi vào chiếu sáng cây gậy gân guốc, gân xanh nhô lên của Lăng Cẩn.
- Mau, giúp tôi li*m nó, lát nữa tôi sẽ ch!!h em.
Những lời tục tĩu từ trong miệng hắn thốt ra khiến Lạc Dư thẹn đỏ cả mặt thầm rủa một tiếng. Nam chủ này không xứng làm giáo viên, làm gì có giáo viên nào dùng mấy lời thô như thế nói chuyện với học sinh cơ chứ, lại còn đòi làm chuyện đó nữa.
- Tránh ra.
Lạc Dư đẩy người đang sán lại gần trợn mắt cảnh cáo.
- Lăng Cẩn, tôi là học sinh của anh, cút.
Cậu muốn thò tay bẻ gãy cái thứ đang lủng la lủng lẳng trước mặt nhưng vừa chạm vào đã bị Lăng Cẩn bắt lấy, dưới thân đâm lên.
- Hừ, tay thật mềm, em tên là gì? Từ giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507602/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.