Lạc Dư nhìn hai người bộ dạng hổ cái của Lăng Cẩn hâm mộ không thôi. Cậu cũng muốn được véo tai, được đánh lão công của mình nhưng...
Cậu liếc mắt nhìn người nào đó đang dương dương tự đắc cười đến vô cùng thiếu đánh thở dài.
- Lăng Dạ, em cũng muốn đánh anh.
Người nào đó đang cười tươi như hoa vừa nghe thấy vậy liền khựng lại một chút, không biết thằng cha này nghĩ tới cái gì, khóe môi nhếch lên một vòng cung tà tứ, xán tới gần Lạc Dư thích thú nói:
- Đánh cũng được thôi, có điều... đánh xong phải cho anh ăn thịt cơ.
- ...
Biết ngay mà, thằng cha này từ trước đến giờ chẳng làm những việc không có lợi cho mình. Lần trước cậu đánh lão ta còn chưa được mấy giây đã bị đè lên giường, những lời Lăng Dạ nói đến bây giờ cậu vẫn nhớ như in, quên không nổi:
"Vợ à, em đáng chồng mạnh bạo như vậy chồng tổn thương lắm đó, em phải bồi thường cho chồng, để chồng ăn em đi."
"Cút, tôi mới đánh anh được có một cái, anh..."
"Không biết đâu, một cái cũng là đánh, em phải bồi thưởng cho anh gấp 10 lần, anh muốn làm 10 hiệp."
"Anh... ưm."
Càng nghĩ Lạc Dư càng tức, hừ, cậu mới không thèm trao đổi với tên sói đội lốt người này đâu.
- Cút ra đi, tôi đói rồi, muốn đi ăn.
Lăng Dạ làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như này chứ, anh ta mặt dày dán bám theo Lạc Dư mè nheo nói:
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507562/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.