Cha nhỏ đang mải suy nghĩ thì có một người từ đằng sau đi tới muốn cản hai người kia lại. Hừ, quá đáng lắm rồi đó, cô mới đến chưa được mấy tiếng đã gặp cái khung cảnh chói mắt này ba lần rồi, có muốn để người ta sống không hả trời.
Mộng An tức đến dậm chân, chỉ là cô ta còn chưa kịp nói được một chữ thì cha nhỏ đã vươn tay bịp kín miệng kéo người giống như đang kéo một chiếc bao tải đem đi.
Ha, một omega tầm thường mà cũng dám đánh chủ ý lên người con trai y, đúng là không muốn sống mà.
Cha nhỏ tuy cũng là omega nhưng ngày nào y cũng được lão công nhà mình lôi đi đánh nhau, một nữ nhân mà thôi, y chưa vác cô ta lên vai là may rồi.
- Cút vào trong.
Cha nhỏ nghiến răng nghiến lợi đem Mộng An lên tầng hai tùy tiện tìm đại một căn phòng nhét người vào.
- Đừng làm phiền con trai tôi dụ dỗ lão bà, ông đây còn muốn nhanh chóng được bế cháu.
Trong đầu cha nhỏ bắt đầu tưởng tượng ra cảnh Lạc Dư sinh ra một đứa trẻ kháu khỉnh, trắng trắng tròn tròn.
Nha, đứa trẻ này sinh ra chắc chắn sẽ không giống thằng con kia của y, vừa sinh ra đã dùng gương mặt lạnh te, chẳng nói chẳng rằng nhìn y. Hừ, nghĩ đến cái cảnh hơn hai mươi năm trước y lại tức rồi.
Cha nhỏ chống nạnh lấy chìa khóa dự phòng luôn mang theo bên người ra khóa nữ nhân kia ở trong phòng. Còn bản thân mình thì vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507539/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.