Dư bạo lực quả thật bị Dư bảo bảo làm phiền chết rồi, như thế này không được, như thế kia cũng không xong. Đã không cho cậu đánh nam chủ thì chớ giờ lại không cho cậu đánh nô lệ của mình, thế này thì còn gì là vui nữa, chán muốn chết.
- Câm miệng, ta... ta tha cho tên nô lệ này là được chứ gì.
- Dư bạo lực nói rồi đó, không được nuốt lời đâu.
Dư bảo bảo cười hì hì đá mắt với Dư xấu xa. Oa, Dư xấu xa giỏi quá đi, cách này thế mà có hiệu quả thật, Dư bạo lực bị cậu phiền chết rồi kia, hì hì.
Dư xấu tính nhìn đứa nhỏ cười tít hết cả mắt bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Thời gian dần trôi qua, Dư bạo lực bị Dư bảo bảo hành lỗ tai mệt đến nỗi chẳng muốn di chuyển nữa mà trực tiếp nằm bẹp dí trên giường động cũng chẳng muốn động. Hừ, cậu mà giận, đi đánh nhau thì Dư bảo bảo lại dỗi, mà dỗi thì sao? Đương nhiên là ăn vạ, lăn ra khóc rồi.
Thời hạn của Dư bạo lực đã hết, đúng 6 giờ tối thân thể được chuyển sang quyền kiểm soát của Dư xấu tính.
- Dư bạo lực ơi...
- Cút!
Dư bảo bảo muốn chạy đến làm thân với Dư bạo lực nhưng bị cậu tàn nhẫn đá qua một bên. Mắt Dư bảo bảo ươn ướt, sụt sịt ấm a ấp ức cúi đầu nhìn bàn chân mình.
- Dư xấu tính, Dư bạo lực lại bắt nạt bảo bảo rồi.
Dư xấu tính vừa mặc lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507385/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.