Tối trước hôm khởi hành, Hạ nằm vắt tay lên đầu mãi nhưng không thể ngủ được. Cô trầm ngâm suy nghĩ, đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Ai đấy?” Hạ bật dậy khỏi giường, cảnh giác hỏi.
“Em đã ăn gì chưa, ta có mang đến một chút”
Giọng nói nhẹ nhàng như nước toát ra làm Hạ không khỏi vui mừng, liền tức khắc chạy tới phía cửa, mở ra.
Tuy nhiên, phía sau cánh cửa, chỉ có tiếng côn trùng thi nhau kêu lên oe óe, không hề có hình dáng của người mà Hạ mong muốn được gặp.
Tiếng xé gió của một vật nhỏ ngay sau lưng, Hạ giật mình nhanh chóng cúi đầu xuống, người cũng vì thế mà mất thăng bằng, ngã xuống phía trước.
Nhìn thấy thứ đó rơi xuống bên cạnh, Hạ mới dùng ánh mắt đầy dấu chấm hỏi nhìn nó.
“Hạt đậu phộng?” Cô buộc miệng thốt ra.
“Ha-” Giọng cười lại vang lên, nhưng lần này là ở trong góc phòng.
Kim Hạ giây trước còn cảnh giác, giây sau đã vui mừng, như con mèo nhỏ mà chạy vội lại phía người đó.
“Quân! Là chị đúng không?!”
Tóc trắng được buộc vội lên, vài lọn tóc rơi xuống cái mặt nạ quen thuộc, thêm cả chiếc áo choàng lông xanh làm cho Quân tỏa ra vẻ lười biếng nhưng lại hết sức mê người. Chỉ cần nhìn từ xa thôi Hạ đã ngay lập tức đoán ra được.
Quân không nói gì, chỉ lặng lẽ lấy trong giỏ tre ra một phần há cảo nóng hổi, những viên đó lại được nặn hình thù của thỏ con trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-day-bao-nu-chinh-huong-thien/3715918/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.