Nơi lưu đày chưa được khai phá, còn khá thô sơ, vì thế Ôn Như Thị tuy cầm một chồng ngân phiếu nhưng không cách nào mua được vật dụng cần thiết.
Cô quả thực không thể tin được những người thuộc Man tộc kia vẫn còn dừng lại ở thời đại lấy vật đổi vật.
Cho dù cô đã giải thích cho người hiểu biết nhất trong tộc là trưởng lão, khoa tay múa chân đảm bảo những tờ giấy mỏng có hoa văn này đại diện cho vàng bạc, bất cứ ai cũng có thể mang những tờ giấy này gặp thương đội buôn bán để đổi lấy hàng hóa, thế nhưng bọn họ vẫn cứ nhìn cô như thể cô là kẻ lừa đảo.
Người có hàng hóa lại không hiểu, người hiểu lại không có hàng hóa cô mong muốn.
Ôn Như Thị cực kỳ đau lòng, cô ngàn tính vạn tính cũng không tính tới trường hợp thế này, sớm biết thế đã mua ít đồ đẹp đẹp đến lừa họ.
Thấy tiểu thư yêu quý nhà mình thương tâm sững sờ nhìn đống ngân phiếu biến thành đống giấy vụn, Mạc Tà nổi giận.
Hắn rút kiếm tiến lên phía trước, đánh bọn man tộc ngu ngốc dám chế nhạo cô một trận.
Ôn Như Thị nhìn cuộc đổi chác vừa rồi còn khí thế ngất trời nháy mắt đã biến thành trận hỗn chiến thì há hốc miệng.
Mới đầu mấy người đàn ông còn hô hào mọi người cùng nhau phản kích nhưng cũng không kiên trì được bao lâu đã bị Mạc Tà đánh cho tan tác.
Ngân phiếu vô dụng thì bọn họ sẽ không có tiền! Không có tiền sẽ không mua được nhà, không sắm được đồ dùng! Không có nhà, hắn sẽ không thể thành thân với tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715272/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.