Hình như Bùi Nhân Thanh đã biết cô sẽ đến nên ngay cả lệnh bài thăm viếng trọng phạm cũng đã được chuẩn bị sẵn.
Ôn Như Thị thi lễ một cái: “Ơn nghĩa của Tướng quân, không biết lấy gì báo đáp, lần này từ biệt sau không gặp lại, hi vọng Tướng quân bảo trọng.”
Bùi Nhân Thanh cũng không đi ngay, đứng yên ở trong viện cho cô thi lễ, trầm mặc lúc lâu mới dịu dàng nói: “Ngày trước Hoàng Thượng cho ta và Vương gia mỗi người một kim bài, nếu người chịu ở lại, có thể như tỷ tỷ của ngươi không bị Ôn Hầu liên lụy.”
Ôn Như Thị đứng dậy nhìn hắn, trong mắt hắn ẩn giấu sự chờ mong, còn có sự chân thành.
Cô lắc đầu cười khẽ, ánh mắt thản nhiên, không còn sự đối đầu gay gắt ngày trước, giờ hắn cũng không đến nỗi khiến người ta phát ghét: “Một nữ không hầu hai phu, trong lòng ta như thế, không đảm đương nổ Tướng quân coi trọng.”
Bùi Nhân Thanh ngẩng đầu liếc nhìn Mạc Tà đứng cách đó không xa, người nọ cao lớn vững chãi, đứng im chờ bọn họ nói chuyện, hoàn toàn không có vẻ lo lắng bất an cô thay đổi chủ ý.
Hắn không khỏi thầm thở dài một tiếng, khẽ cười, cười xong lại khôi phục khí thế Đại Tướng quân nắm quyền lớn: “Cũng được, ta sẽ phái người đi cùng ngươi đến nha môn giúp đỡ; còn tự do của ngươi, coi như là quà tân hôn cho các ngươi.”
Ôn Như Thị gật đầu, tấm lòng chân thành đôi khi không cần phải nói ra.
Ngày khác nếu có duyên gặp lại, cũng có thể nở nụ cười tương phùng, tất cả ân oán tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715271/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.