Editor: Dĩm
"Nặc Nặc, Nặc Nặc, Nặc Nặc."
Quý Nặc nghe thấy tiếng của Quý Thần mới tỉnh táo lại được.
"Nặc Nặc, em không khỏe sao?" Quý Thần ân cần hỏi Quý Nặc.
Quý Nặc nhẹ gật đầu, Quý Thần thấy Quý Nặc đã lấy lại tinh thần, tiếp tục nói: “ Nặc Nặc, anh sẽ xin giáo sư nghỉ học, tốt nhất là anh nên đưa em về nhà. Anh thấy trạng thái bay giờ của em không tốt lắm, mà quần áo cũng rất mỏng manh, đi dạo trong trường cũng không tốt lắm."
Quý Nặc vẫn gật đầu, không nói gì.
Quý thần cầm khay đồ ăn từ trên mặt đất lên, bỏ vào chỗ trả khay, dùng khăn giấy ướt lau tay của mình, cảm thấy vẫn chưa hài lòng, những vẫn quyết định là đưa Nặc Nặc về nhà trước.
Quý Thần dắt Quý Nặc đi lấy xe đạp, một cước bước lên, "Nặc Nặc, ngồi xuống, anh chở em."
Lúc này Quý Nặc mới hoàn toàn lấy lại tinh thần, ngượng ngùng trừng mắt nhìn, sau đó ngồi lên cái yên phía sau xe.
"Anh đã rất lâu rồi anh chưa chở em bằng xe đạp." Đột nhiên Quý Nặc ôm chặt eo Quý Thần, đầu tựa vào cái lưng vững chãi của anh, một mùi hương tươi mát, xông vào mũi, bao quanh cô.
"Em thích anh chở em sao?" Bởi vì Quý Nặc đang dựa lên lưng Quý Thần, giọng nói truyền từ phần lưng của anh giống như Quý Thần đang nói bên tai cô vậy, cảm giác rất thâm thúy, thâm thúy đến mức làm cho lòng Quý Nặc khẽ run lên.
"Thích, thích anh trai chở em... Cả một đời đều chở em..."
"Ừm, vậy anh trai sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-anh-trai/226013/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.