Editor: Ngạn Tịnh. 
Chờ cô ngủ rồi, Cố Hành Thâm mới ngồi dậy châm điếu thuốc. 
Chắc hẳn đã gặp phải ác mộng rồi, cho nên mới có thể tự động chạy đến tìm anh. 
Vừa rồi rõ ràng nhìn thấy dấu vết nước mắt trên má cô, nhưng anh không vạch trần. 
Bốn năm trước, ngày thi vào trường cao đẳng, cô giống như phát điên bỏ cả buổi thi, đuổi theo Tần Nghêu. Kết quả khiến cho người mẹ đuổi theo sau mình bị một chiếc xe vận tải đâm... 
Bắt đầu từ hôm đó, cô sợ ngủ một mình, mỗi đêm đều phải có anh nằm bên cạnh mới chìm vào giấc ngủ được. 
Nhưng bỗng có một ngày, cô không muốn ngủ cùng anh nữa, thậm chí đưa ra yêu cầu muốn ở ký túc xá của trường. Anh cứ tưởng rằng cô chỉ tùy tiện nói mà thôi, lại không ngờ cô thế nhưng quật cường dùng tuyệt thực kháng nghị. 
Tận lực xa cách như vậy, anh làm sao có thể không cảm nhận ra được. 
Cô đúng là vẫn để ý đi! Trách anh không nói cho cô biết chuyện Tần Nghêu cùng Tiểu Nhu qua lại với nhau, trách anh làm cho cô là người biết cuối cùng. 
------- 
Sáng sớm ngày hôm sau. 
"Tiểu Kiều, cuối tuần này là sinh nhật của Hàn Niệm, cùng nhau trở về đi?" 
Cung Tiểu Kiều ngẩn người, sau đó tiếp tục ăn bữa sáng của mình, "Sinh nhật của chị ta hình như chẳng liên quan gì đến tôi cả!" 
"Đừng nói lời bực tức, anh nghĩ em sẽ không muốn làm cho ông nội của em khó xử chứ?" 
"Ông nội nói tôi không cần phải lấy lòng người Cung gia!" Vẻ mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cua-bao-boi-nguoi-me-nay-con-muon/170443/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.