Editor: Ngạn Tịnh
Sáng sớm ngày hôm sau.
Cung Tiểu Kiều khổ đại cừu thâm nhìn Cố Hành Thâm đang gắt gao ôm lấy mình khiến cô cả một đêm không thể xoay người.
Làm sao bây giờ, thật muốn đấm vào mặt của anh ta!
Anh nhưng thật ra ngủ rất thoải mái, đang thương cô cả một đêm không ngủ. Được rồi, thật ra chính là tỉnh hơi sớm mà thôi.
Lại hơn nửa tiếng, lông mi Cố Hành Thâm run rẩy, dường như sắp tỉnh.
Cung Tiểu Kiều lập tức dùng con ngươi đang phun lửa khóa chặt anh, chuẩn bị chờ anh tỉnh lại liền dùng mắt trừng chết anh.
Anh giật giật, đầu thậm chí cọ cọ trước ngực cô, cọ rồi lại cọ.
Sau đó cuối cùng là tỉnh.
A a! Đáng chết, bộ dáng vừa tỉnh ngủ của người này thật sự là quá gợi cảm!
"Cố Hành Thâm, anh có biết đêm qua xảy ra chuyện gì không?" Cung Tiểu Kều nỗ lực bày mặt lạnh.
Cố Hành Thâm xoa xoa tóc, thần thanh khí sảng, có vẻ như ngủ rất ngon, lười nhác nhìn cô, "Hửm? Chuyện gì?"
"Qủa thực là chuyện điên rồ thiên lý bất dung!" Cung Tiểu Kiều bi phẫn không thôi cầm nắm đấm nhỏ.
"Em thừa dịp anh uống say chiếm tiện nghi của anh? Ừm, quả thực là điên rồ" Cố Hành Thâm ung dung nói.
"Anh, anh... Anh đổi trắng thay đen không phân rõ thị phi! Rõ ràng là anh..."
"Anh làm sao?"
"Anh..." Cung Tiểu Kiều muốn nói gì đó lại không nói nên lời, trong đầu nhịn không được nghĩ đến chuyện anh đã làm với mình. Càng nghĩ mặt càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cua-bao-boi-nguoi-me-nay-con-muon/170434/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.