Editor: Ngạn Tịnh
Cung Tiểu Kiều là con gái riêng. Bởi vì vợ cả của cha tính tình quá mạnh mẽ không muốn nhận cô, Cung lão gia tử thấy cô đáng thương liền nhận cô cháu gái này về nuôi ở bên mình.
Lúc Cung Tiểu Kiều bị đưa đi cũng chỉ có ba tuổi, bề ngoài chỉ dùng một chữ để hình dung: "Tròn" Khi đó Cố Hành Thâm mười hai tuổi, một loại đáng yêu khi chưa trổ mã, trông còn thu hút hơn cả bé gái.
Có câu ba tuổi định chung thân, Cung Tiểu Kiều ba tuổi đã trông mặt mà bắt hình dong.
Bởi vì vừa mới đến hoàn cảnh lạ lẫm, Tiểu Kiều chỉ biết nhốt mình khóc trong phòng cả ngày, cũng không mở miệng nói chuyện, lòng lão gia tử cũng nát theo.
Cố gia trước khi xuất ngoại cũng có vài ngôi nhà thanh tĩnh ở gần đó, Cố Hành Thân vẫn luôn sống ở đó.
Cố gia cùng Cung gia quan hệ không tệ, hai nhà qua lại rất gần.
Có một ngày, Cố Hành Thâm theo cha mẹ đến bái phỏng, lão gia tử đang sứt đầu mẻ trán trấn an tiểu tổ tông trong lòng, ai ngờ Tiểu Kiều sau khi nhìn thấy Cố Hành Thâm đột nhiên nín khóc, sau đó xem xét anh, mở ra hai bàn tay ngắn ngủn của trẻ con, nói câu đầu tiên sau khi đến nơi này, "Anh trai à, ôm ~"
Bắt đầu từ lúc đó, Cung Tiểu Kiều giống như một con chim chưa mọc lông, suốt ngày đi theo anh. Anh đi đến đâu cô sẽ đi theo nấy, quả thực so với Cố Tiểu Nhu cô còn giống em gái ruột của anh hơn.
-
Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cua-bao-boi-nguoi-me-nay-con-muon/170433/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.