Là trung tâm kinh tế, văn hóa và chính trị của cả nước, thành phố B rất thịnh vượng. Trận tuyết lớn vừa rơi xuống, thành phố bị tuyết bao phủ nhưng không cản trở được dòng người vội vã, xe cộ qua lại vô cùng náo nhiệt.
Sau khi xuống máy bay, Niếp Duy An bất giác rụt cổ lại trước cơn gió lạnh buốt độc nhất vô nhị của phương bắc thổi tới.
Cũng may có người đến đón, Niếp Duy An và Nguyên Soái lên xe, hệ thống sưởi trong xe đã được bật hết công suất, so với bên ngoài quả thực khác biệt một trời một vực.
Người lái xe đến đón bọn họ cười hiền lành: “Trời vừa mới có tuyết rơi, hai ngày nay nhiệt độ giảm mạnh, hai người nên mặc thêm đi!”
Niếp Duy An và Nguyên Soái mang theo một số quần áo dày, nhưng họ không ngờ nhiệt độ chênh lệch nam bắc lớn như vậy nên hoàn toàn không mặc trước.
Niếp Duy An mỉm cười nói: “Đúng vậy, ở phía nam gió không to như thế!”
“Ha ha…” Tài xe nói rất nhiều, “Miền Bắc gió to, không đội mũ được đâu!”
Xe đi xuyên qua khu đô thị náo nhiệt, rất nhanh đã đến nhà quan chức cấp cao kia.
Niếp Duy An và Nguyên Soái được cảnh vệ dẫn vào nhà, trong phòng khách đã thấy vị quan chức đó và vợ của ông ta đang ngồi đợi họ.
Hai người hành lễ chào, sau đó bắt tay với họ: “Xin chào Lâm tiên sinh. Xin chào Lâm phu nhân.”
Lâm tiên sinh vừa bước qua tuổi trung niên, trông ông rất trẻ, nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-chinh-phuc-quan-y/3068438/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.