Nguyên Soái như hổ rình mồi canh giữ bên cạnh cô, làm cho Niếp Duy An không khỏi hơi trầm mặt.
Nguyên Soái cư nhiên cầm một đĩa thức ăn, ánh mắt thỉnh thoảng quét qua chung quanh, cảnh giác kiểm tra xem có bất thường gì không.
Sau một hồi im lặng, Niếp Duy An đột nhiên nói: “Anh đang lo lắng cho tôi?”
Nguyên Soái suýt sặc, nuốt nước bọt nhìn cô bối rối.
Niếp Duy An cười lạnh một tiếng: “Tôi là bác sĩ, nhưng đừng quên tôi cũng là một quân nhân! Tôi từng ra nước ngoài để làm nhiệm vụ duy trì hòa bình khi chưa đầy hai mươi, và tôi có tất cả những phẩm chất mà một người quân nhân nên có!”
Nguyên Soái cau mày: “Cô muốn giải thích cái gì?”
Niếp Duy An giễu cợt nhìn đại sảnh: “Anh không phải là đang lo lắng tôi phân tâm làm hỏng việc đấy chứ?”
Nguyên Soái lập tức hiểu ra, sau đó trong lòng dâng lên một loại cảm giác bất lực thật sâu.
Đúng là anh lo lắng, nhưng điều anh lo lắng chính là những người đàn ông có ý đồ xung quanh cô, hoàn toàn không giống như những gì cô đang nghĩ!
Nguyên Soái đang vắt óc suy nghĩ tìm từ để nói, nhưng trước khi anh có thể nghĩ ra một cái cớ thích hợp thì đã nghe thấy một tiếng kinh hô ngắn ngủn.
Niếp Duy An biến sắc, buông ly rượu xuống, nhanh chóng bước lên phía trước, ra sức tách đám người đang vây quanh ra, ánh mắt sắc bén lạnh lùng quát: “Tránh ra!”
Mọi người cư nhiên bị khí thế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-chinh-phuc-quan-y/3068430/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.