Bên này Niếp Duy An còn đang vắt óc suy nghĩ, bên kia Nguyên Soái cũng không rảnh rỗi, anh xé mở lớp giấy gói, dùng hai ngón tay nặn vật kia ra, nhíu mày nhìn cẩn thận.
Niếp Duy An bị vẻ mặt học tập nghiêm túc của anh làm cho sửng sốt, không nhịn được hỏi: “Làm sao vậy? Anh sẽ không mua nhầm hàng giả đấy chứ?”
Trấn huyện nhỏ như vậy còn chưa thấy qua cái siêu thị lớn đàng hoàng nào, vì vậy rất có khả năng mua phải hàng giả…
Nguyên Soái ngước mắt nhìn cô, đột nhiên nhét cho cô thứ gì đó trong tay, ngồi xuống, duỗi đôi chân dài ra lệnh như một đại gia: “Em tới mang cho anh đi!”
Niếp Duy An: “...”
Niếp Duy An không thể tin được trừng mắt anh: “Ủa? Đừng nói với tôi là anh không biết cách mang?”
Nguyên Soái đỏ mặt, ho khan một tiếng và im lặng.
Điều này đồng nghĩa với ngầm thừa nhận…
Niếp Duy An lúc này mới kinh ngạc, ‘chậc chậc’ chép miệng hai tiếng, nhìn anh từ đầu đến chân đánh giá: “Anh cũng là người trưởng thành, đến bây giờ mà vẫn chưa dùng cái này bao giờ sao? …Khoan đã, đừng nói anh vẫn còn là xử nam đấy nhé. Trời đất thánh thần thiên địa ơi, chẳng biết là tôi lãi hay lỗ nữa. Xử nam không có kinh nghiệm… Không biết nặng nhẹ liệu có làm tôi bị thương không đấy. Không được, tôi muốn đổi ý.”
Nguyên Soái sắc mặt trầm xuống, nguy hiểm híp mắt nhìn cô hỏi: “Em muốn đổi ý?”
Nguyên Soái bình thường bày ra này vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-chinh-phuc-quan-y/3068368/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.