Hôm sau Liễu Dật tới thăm Thẩm Ninh, đỡ anh ở trong sân tản bộ, sau đó hai người liền hàn huyên tới Hạ Lập Nhân, đây là đầu tiên trong khoảng thời gian gần đây tới nay Thẩm Ninh chủ động nói tới Hạ Lập Nhân, bình thường đều là Liễu Dật tìm đề tài xé quá khứ.
"Liễu Dật, tôi đang nghĩ tôi có phải làm sai rồi hay không, tôi hôm qua cả đêm không ngủ." Thẩm Ninh biểu tình buồn rầu.
"Sao thế?" Liễu Dật làm bộ như không biết chút nào.
"Người chết rồi liền thật sự cái gì cũng không có nữa, nếu như tôi thật sự vận khí không tốt chết trên bàn mổ, Hạ Lập Nhân hắn sẽ rất thương tâm đi?" Ánh mắt Thẩm Ninhkhông có tiêu cự nhìn về phía Liễu Dật, "Tôi có phải quá ích kỉ hay không?"
"Tôi là bạn của Hạ Lập Nhân, tôi đương nhiên hi vọng cậu ta có thể biết chân tướng, cậu ta thật sự rất yêu cậu, nhưng đồng thời tôi cũng là bạn cậu, cho nên tôi tôn trọng cách làm của cậu, cũng nguyện ý vì cậu giữ bí mật, nhưng hiện tại hết thảy vẫn còn kịp, tôi không hy vọng cậu hối hận." Liễu Dật nắm chặt tay Thẩm Ninh, "Cậu ta thủy chung chưa từng đối với cậu có nửa điểm thay lòng đổi dạ, vẫn luôn ở nơi đó chờ cậu."
"......" Thẩm Ninh trầm mặc.
"Hơn nữa cậu cũng hẳn biết, bằng năng lực của Lập Nhân rất dễ dàng tra được bệnh án hiện trạng và quá khứ của cậu, nhưng cậu ta cũng không có ra tay đi tra, bởi vì cậu ta tôn trọng cậu, cậu ta yêu cậu, cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-chia-tay-cua-tong-tai-ba-dao/1338186/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.