Trịnh Cảnh Đồng từ dưới nước ôm thân thể Phó A Bảo, môi ghé vào bên tai Phó A Bảo thổi khí, Phó A Bảo dùng tay đỡ lấy: "Anh nói cho em biết trước, anh có phải là sẽ vĩnh viễn thích em?"
Trịnh Cảnh Đồng tâm nói cái này còn phải hỏi sao! "Đương nhiên rồi, anh ngoại trừ em ra còn có thể thích ai chứ, cả thế giới này yêu nhất chính là em! Em không phải rõ ràng nhất sao, sao đột nhiên hỏi như vậy?" Trong lòng y cũng sợ hãi, A Bảo thích người đẹp như thế, tuy nói bộ dáng mình cũng không tệ, nhưng so với Hạ Lập Nhân còn có chút chênh lệch a, vạn nhất A Bảo thay lòng thì tốt thế nào đây.
"Ngô......" Phó A Bảo có chút ngượng ngùng, "Vậy anh thề đi, bằng không thì không cho sờ!" Cậu còn mặc cả, bằng không thì không có cảm giác an toàn đâu, "Cảnh cáo" trong lòng cậu vừa nãy đối với Trịnh Cảnh Đồng nhớ mãi không quên.
"Anh xin thề." Trịnh Cảnh Đồng tâm nói hôm nay thật sự là vận khí tốt, A Bảo đã không nhìn y nhiều ngày như vậy, hôm nay thậm chí còn có tâm tình cùng y nói chuyện yêu đương, thực sự là không dễ dàng, chẳng lẽ mùa xuân của mình thực sự sắp tới rồi hả? "Anh xin thề anh vĩnh viễn chỉ thích một mình Phó A Bảo em, chỉ tốt với một mình em, chỉ làm tình với một mình em, chỉ......"
Phó A Bảo đưa tay liền cho y một cái tát! Tên ngu xuẩn này đang nói cái gì đây! Có còn liêm sỉ nữa hay không!
Trịnh Cảnh Đồng ủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-banh-bao-cua-tong-tai-ba-dao/1338405/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.