Trong phòng cô đang ngồi trên giường xử lí mạng, Diễm Hoan vừa bước từ nhà tắm ra thì hỏi:
- Khi nãy thái độ của cậu lạ lắm nha! – tay vẫn đang cầm khăn xoa mái tóc đang ướt.
- Lạ gì cơ?
- Đùa à! Có mù mới không nhìn rõ cậu đang ghen với cô gái đó.
- Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi đấy! – Nhã Tâm gấp máy tính lại. – Phải rồi, ngày mai chúng ta thu xếp về nhà. Cậu tính ở lì nhà người khác thế sao?
- Trình phu nhân quả thật rất tốt với chúng ta, vốn dĩ chúng mình là trẻ mồ côi nên khi ở cạnh bà ấy, mình mới có được cảm giác được yêu thương như người mẹ đối với con cái chứ không phải là từ một người chủ nhà đối với khách.
Nhã Tâm trầm lắng, đúng là đối với Trình phu nhân cô cũng có một cảm giác rất đặc biệt. Tiếng gõ cửa phát ra từ phía ngoài:
- Mời hai tiểu thư xuống dùng cơm!
Nữ quản gia phía ngoài vọng vào.
- Vâng tụi cháu xuống ngay đây ạ! – Diễm Hoan trả lời.
Lúc này bàn ăn đã đủ người chỉ còn lại hai cô, vừa bước xuống nhà, điều đầu tiên cô chú ý là là cô gái đó đang ngồi cạnh Nhất Thiên. Diễm Hoan thấy cô cứ lưỡng lự không di chuyển thì kéo tay cô:
- Mọi người đợi chúng ta kìa.
Hai cô bước đến cúi người chào cả nhà, có cả Ba của Nhất Thiên, ông thấy hai cô thì cũng vui vẻ đón tiếp:
- Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-b/3088176/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.