Dịch: Bánh
"Anh tự tính đi, chuyện của tôi quan trọng hơn."
Doãn Tưu nghĩ cùng lắm thì Thẩm Quân sẽ nhốt Lục Kính lại, để hắn chịu đựng một chút là xong, thế là cậu ngắt máy cái rụp.
Đời hư ảo đưa Thẩm Quân vào cơn mê, giờ Lục Kính đang như một kẻ điên mà không ngừng kêu tên Doãn Tưu, y dám tới gần mới lạ đó. Hơn nữa pheromone của sếp đã thu hút rất nhiều Omega tới, thậm chí có người còn dò hỏi Thẩm Quân rằng có phải đang có Alpha gặp rắc rối hay không.
"Thưa ngài!" Thuộc hạ của Thẩm Quân tới báo, "Đám người của Nguyễn Trường Lĩnh đã bắt đầu hành động rồi ạ!"
"***! Toàn là mấy chuyện không đâu!" Một bộ não giờ đã không đủ để Thẩm Quân dùng nữa rồi! Doãn Tưu chờ trễ một ngày rồi hãy đi giết Nguyễn Trường Lĩnh bộ không được sao! Giờ biết bao nhiêu là thứ đổ hết lên người hắn, đúng là xui xẻo!
"Tiên sinh," Hai Omega xinh đẹp tiến lại gần đó, hai người bọn họ đều là những Omega cấp cao do khách sạn bỏ ra một khoản lớn để mua về để sử dụng với mục đích trưng bày, vẫn chưa được người khác chạm vào. Cả hai tìm tới theo mùi pheromone, có thể thấy là ai cũng bị pheromone của Lục Kính làm cho mê muội, "Bọn em có thể hỗ trợ ạ."
Một ý tưởng táo bạo bật nảy lên trong đầu Thẩm Quân, y sờ mặt của Omega kia, cảnh cáo: "Ra ngoài rồi thì không được kể lại chuyện này cho bất cứ ai, nếu không tôi sẽ giết cả hai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-giet-nguoi/3542338/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.