Dịch: Bánh 
"Tưu Tưu." Lục Kính ngồi ngay ngắn, nhìn Doãn Tưu đã hơi gầy đi, hỏi, "Em có gì muốn nói với tôi sao?" 
Doãn Tưu vừa nghe cũng ngồi thẳng người lại, đáp: "Em muốn nói chuyện với anh." 
"Ừm." Lục Kính cũng không bất ngờ lắm. 
Doãn Tưu hơi đứng dậy, cậu đưa tay chạm vào vết máu trên mặt Lục Kính, máu đã khô, không lau đi được. 
"Là người của Nguyễn Trường Lĩnh." Lục Kính có thể nhận thấy Doãn Tưu đang bồn chồn không yên qua hành động cùng ánh nhìn của cậu, hắn đưa tay nắm lấy tay người kia, nói, "Em đừng lo." 
"Đó cũng là chuyện mà em muốn nói," Doãn Tưu ngồi xuống, tiếp tục nói, "Chúng ta đã ở bên nhau, nhưng lập trường vẫn đối lập hoàn toàn, em vẫn cảm thấy Omega và Beta cần có được sự đối xử bình đẳng như những gì mà Alpha có vậy, mà em cũng sẽ luôn đấu tranh vì mục tiêu này, Lục Kính, chúng ta phải làm sao bây giờ? Em không muốn làm anh tổn thương." 
"Trọng tâm trong các cuộc biểu tình của bên em vẫn luôn là về sự bất công trong phúc lợi về y tế và xã hội, nhưng mà Tưu Tưu à," Lục Kính rất nghiêm túc, "Em có bao giờ nghĩ tới chuyện này hay chưa, vấn nạn này đã ăn sâu bén rễ, là một loại bệnh xã hội khó lòng trừ khử được. Từ xưa đến nay, Alpha đã cống hiến rất nhiều cho quốc gia, tôi không phủ nhận rằng Beta và Omega không đem lại bất cứ đóng góp nào, hai nhóm quần thể này cũng rất ưu tú. Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-giet-nguoi/3542337/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.