🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trương Tự Hách cực kỳ hưng phấn: "Em không ngại!"



"Thật là không còn phòng nào hết hả?" Hạ Vũ Trạch gặng hỏi lại hai ba lần, hỏi đến bà chủ cũng phải ái ngại: "Hết thiệt rồi anh trai, chỉ còn một phòng này thôi. Hai người mấy anh là đàn ông con trai mà, chen chúc xíu có sao đâu?"



Trương Tự Hách: "Em thật sự không ngại!"



"Không, anh ngại." Ở chung với thằng nhóc này mới càng nguy hiểm thì có... Hạ Vũ Trạch nhìn thoáng qua Trương Tự Hách, trùng hợp phát hiện đối phương cũng đang nhìn anh, rồi trưng ra một bộ mặt tươi cười vừa ngây thơ vừa hồn nhiên.



Nhưng đằng sau vẻ ngây thơ hồn nhiên này là gì, Hạ Vũ Trạch hoàn toàn thấu triệt. Thằng nhóc này chắc mẩm là cả một bụng đầy ý xấu đó!



Nhưng cũng trễ rồi, đứng ở đây kỳ kèo mãi cũng không giải quyết được gì. Haizz... Ngoài trời giá rét, chỉ có thể ủy khuất bản thân tạm chen chúc với nhóc điên trước vậy.



Dưới sự hướng dẫn của bà chủ, hai người một trước một sau tiến vào một căn phòng nhỏ hẹp cũ kỹ.



Hạ Vũ Trạch tìm bà chủ hỏi xin thêm một bộ chăn gối, trở tay ném lên người Trương Tự Hách: "Em ngủ trên đất."



Cậu nhích tới, vỗ vỗ cái nệm mềm mại: "Giường lớn vậy mà, sao tụi mình không ngủ chung đi?"



"Đương nhiên là không được." Hỏi câu ngộ ghê ha: "Em nghĩ cái gì trong đầu, em tưởng anh không biết à?"



Cậu vô tội chớp chớp mắt: "Em nghĩ cái gì chứ? Em chỉ đơn thuần muốn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dien/2818076/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.