Cạch, cửa nhà được Oh Kang Mi khóa lại cẩn thận. Xong xuôi, cô liền bảo Yang Tae đi theo mình. Ai ngờ ông chú Gwang Pung ở nhà bên cạnh cũng ra khỏi nhà để đi ném rác. Ông chú nhìn thấy Oh Kang Mi cùng với Yang Tae bước ra khỏi nhà của cô thì ngạc nhiên. Với tính hay tò mò, ông chú bước nhanh về phía trước để đuổi theo cô bắt chuyện.
“Kang Mi à!”
Đột nhiên nghe thấy tiếng gọi từ phía sau, cô ngạc nhiên quay lại. Nhìn thấy ông chú Gwang Pung ở cạnh nhà mình thì vui vẻ chào hỏi ông ấy.
“Chào chú Gwang Pung. Chú đi ném rác ạ.”
“Ừ.”
Ông chú đi đến kéo tay Oh Kang Mi sang một bên hỏi nhỏ.
“Mà này, cậu thanh niên đi bên cạnh cháu là người yêu mới à. Xem ra thằng nhóc tóc vàng kia bị đá rồi, tiếc thật.”
Gwang Pung tặc lưỡi nói với giọng điệu tiếc nuối.
Nghe ông chú nói làm cô giật mình. Lúc ra khỏi nhà cô đã quên mất sự hiện diện của Yang Tae với mọi người. Chắc hẳn vừa rồi ông chú đã nhìn thấy Yang Tae bước ra khỏi nhà mình nên mới hiểu lầm như thế. Nhưng sao ông chú không nghĩ đây là một người em hay họ hàng của cô mà lại nghĩ là người yêu nhỉ. Kari mà biết được chuyện này thì cô sẽ chết mất.
Oh Kang Mi luống ca luống cuống giải thích với ông chú.
“Dạ không phải đâu ạ. Chú đã hiểu lầm rồi. Thật ra đây..đây là một người quen của cháu thôi.”
“Người quen sao. Ừm…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dien-doc-chiem/3447688/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.