Sáu mươi sáu,
Cái Tiêu Trì gọi là vui mừng bất ngờ, chỉ có bất ngờ không có vui mừng gì cả.
Hay là nói, thực ra cái này là "mừng" với cậu ta.
Hoà Đồng nhìn đôi cẩu nam nam trước mắt, khóe mắt giật giật.
"Cái cậu gọi là vui mừng bất ngờ hả, đây là show ân ái đấy chứ?"
Tiêu Trì nếm miếng kem từ tay Tiêu Tu Tề, liếm liếm miệng cười nói:"Bạn tớ mà cũng ấu trĩ vậy sao?"
Hoà Đồng quả quyết nói:"Dĩ nhiên không rồi."
Tiêu Trì dương dương tự đắc. (*: đắc ý)
Hoà Đồng bổ sung:"Ai có thể ấu trĩ hơn cậu chớ."
Tiêu Trì:"......"
Tiêu Tu Tề lấy khăn tay lau khóe miệng Tiêu Trì, ăn một miếng kem rồi lại đút cho Tiêu Trì.
Tiêu Trì đè gáy Tiêu Tu Tề, hôn sâu một cái.
Quả thực tam quan* của Hoà Đồng nứt mất tiêu, Hoà Đồng không đành lòng xoay mặt, nhịn không được cằn nhằn:"Mịa, mắt muốn mù luôn rồi." (* tam quan: là từ thường dùng trong ngôn ngữ mạng, ám chỉ những người, sự vật hoặc sự việc gây đảo điên cái nhìn bình thường của nhân loại.)
Sau khi Tiêu Trì và Tiêu Tu Tề giải quyết xong việc, không chút nào để ý lau cái miệng đang sưng, cười hì hì nói với Hoà Đồng:"Đi thôi, dẫn cậu đi vui mừng bất ngờ đây."
Đột nhiên huyệt thái dương của Hoà Đồng nhảy thình thịch,"Chỉ cầu hai ngươi đừng làm mấy chuyện mất đạo đức trước mặt tớ là được rồi."
Tiêu Trì chậc một tiếng:"Nói giống như là mai sau cậu không có làm chuyện như vậy hay sao hả."
Bỗng nhiên Hoà Đồng ý thức được cái gì:"......"
Sáu mươi bảy,
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-cuong-theo-doi-that-ra-la-ga-ngoc/72000/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.