“Con không muốn mua máy nhắn tin, con chỉ đang cảm khái với tình huống hiện tại mà thôi, đất nước của chúng ta thậm chí còn chẳng thể chế tạo được một cái máy nhắn tin nữa.” Kim Ngọc Anh thở dài nói. “Không phải là còn có công ty gọi là Waveguide gì đó làm sao?”
Giọng nói của người đàn ông ở đầu dây bên kia có chút bất đắc dĩ, nói: “Nhà có ba việc, đầu tiên là phải làm từ chuyện cần thiết nhất, nào có chuyện chỉ một sớm một chiều mà đã có được tất cả chứ? Nếu con đã cảm thấy phương diện này có phần thiếu thốn vậy thì con làm đi, nếu tất cả mọi người đều chỉ hy vọng có người khác đi làm, vậy thì cả đời này cũng đừng mong có được. "Không phải là con muốn đi làm nghiên cứu và phát triển đâu, con chỉ nghĩ rằng nếu có thêm mấy công ty nữa bắt tay vào làm thì chẳng phải sẽ càng tốt hơn sao?”
Người ở đầu dây bên kia dường như đã nghe ra gì đó, hỏi: “Con đây là đang làm cầu nối cho ai đó? Đừng có quanh co lòng vòng với ba, có gì thì cứ nói thẳng ra đi. Ba cũng muốn xem xem rốt cuộc là công ty nhà ai mà có thể làm con dao động đây” “Chính là... Chính là Điện tử Thủy Hoàn đó, Lục Tam Phong là một người rất chất phác luôn đó ba. Kim Ngọc Anh khen ngợi. “Đúng thật là bám dai như đỉa luôn á!”
Người ở đầu dây bên kia thở dài một hơi rồi nói: “Con cách xa cậu ta ra một chút, cậu ta chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684471/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.