**********
Sau bữa tối, Như Lan ngày mai phải đi học, tranh thủ thời gian làm bài tập. Dì Lưu rửa bát còn Chu Nhan lau bàn.
"Dì Lưu, đừng mềm lòng. Bà càng sợ ông ta, ông ta càng làm tới. Ở đây chăm chỉ làm việc còn tốt hơn." Giang Hiểu Nghi dặn dò hai người bọn họ: "Ngày hôm nay ai cũng mệt rồi, mau đi nghỉ sớm đi."
"Cảm ơn tổng giám đốc Giang." Giang Hiểu Nghi đứng dậy vươn vai, liếc Lục Tam Phong một cái, nói: "Em đi tắm."
“Chờ lát nữa hãy tắm, mới có mấy giờ.” Lục Tam Phong nằm nửa người trên số pha nói: “Ôi, ăn no quá, không muốn động đậy”
“Vận động một chút là tiêu hóa ngay." Giang Hiểu Nghi dặn dò Như Lan: “Đi ngủ sớm đi nhé!"
Như Lan đáp lại một tiếng rồi cúi đầu tiếp tục làm bài.
Lục Tam Phong thấy cô bé khéo léo như vậy thì rất ngạc nhiên, bước tới ngồi xổm bên cạnh cô bé, nói nhỏ: "Con sao vậy? Sao hôm nay lại ngoan ngoãn thế."
“Mẹ nói, hai ngày này con mà không ngoan thì sẽ phạt con." Như Lan ấm ức nói: "Con muốn nói với mẹ một điều kiện mà mẹ không đồng ý."
“Nói điều kiện, nhất định phải nói ra để mẹ mua đồ ăn ngon cho con." Lục Tam Phong xoa đầu Như Lan nói: "Như Lan, đã bao lâu con không ngủ với ba rồi? Ngày mai con hãy nói muốn ngủ cùng với ba, có được không?"
"Không được!"
Lục Tam Phong dỗ dành hồi lâu, con bé mới tạm đồng ý.
Buổi tối chưa đến chín giờ, Lục Tam Phong bị đẩy mạnh vào phòng tắm, Giang Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684317/chuong-553.html