Trước sảnh khách sạn Le Meurice 228 phố Rivoli, một trong những kháchsạn lớn và sang trọng bậc nhất của thủ đô Paris hoa lệ, nơi được xâydựng theo kiểu cung điện và có lối trang trí cổ điển với sự biến tấutheo phong cách hiện đại.
- Xin lỗi…có thể chỉ cho tôi đường đến trung tâm nghệ thuật và văn hóa quốc gia Georges-Pompidou.
Viên bảo vệ tại cửa chính của khách sạn nhướn mày nhìn xuống cô gái Châu Átrẻ có làn da trắng hơi tai tái đang nắm lấy tay áo mình, ngước đôi mắtto tròn trong veo vô cùng đáng yêu lên hỏi. Chỉ có điều…
- I’m sorry, please use English or Spanish.
( Tôi xin lỗi, làm ơn hãy sử dụng tiếng Anh hoặc Tây Ba Nha.)
Anh ta vô cùng lịch sự, còn có phần áy náy bất đắc dĩ mà cười gượng với cô gái.
- Oh…i’m…i’m sorry, i can speak a little…
(Ồ…tôi…tôi xin lỗi, tôi chỉ biết nói một chút…)
Vẻ lúng túng hiện rõ trên gò má và đôi vành tai đỏ bừng, làm mi dài cụpxuống đáng thương. Cô gái vốn nhỏ nhắn lại càng có vẻ mỏng manh hơntrong chiếc váy dài bồng bềnh trắng muốt, thắt một dải lụa nhỏ trướcngực để phần dưới xoè rộng tự nhiên. Một chiếc áo khoác bằng len mỏngmầu kem nhẹ nhàng buông lơi, nắng hè phản chiếu lại từ cửa kính kiểu cổđiển, phủ xuống vai và mái tóc xoăn nhẹ nâu nhạt của cô càng tăng thêmvẻ tinh khôi.
Đàn ông Pháp luôn được mệnh danh là những ngườiđàn ông gallant nhất thế giới, lại đứng trước một cô gái tựa như nàngbúp bê sứ Trung Hoa thế này có mấy ai nỡ lòng từ chối giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/juliet-thanh-bach-van/1539688/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.