- Khụ, hai người có thể….ờ…tự kìm chế một chút có được không? Ở đây có người già và trẻ nhỏ…
Yên Chi gương mặt đỏ bừng, không nhìn về phía giường bệnh, túm lấy cậu nhóc đang vùng vẫy do bị bịt mắt lại ho khan ngắt lời Thuỷ Linh.
- Cha mẹ, Yên Chi…sao….sao mọi người lại ở đây được?
Thuỷ Linh ngơ ngác nhìn cha mẹ cùng hai đứa em của mình, người thì xanh mặtđứa thì đỏ tai. Lúc này mới ý thức được đến tư thế cùng hành động củamình có phần….không, là mười phần ái muội vẫn đang được giữ nguyên. Thậm trí ai đó vẫn còn đang không chịu rời ra mà ôm cô cứng nhắc trong lòng, nhất quyết không buông, còn ngoảnh mặt ngó lơ ánh mắt như muốn giếtngười của ông Tiêu.
- Tiến sỹ Quân Thành, tôi biết quan hệ củaanh và con gái tôi không tầm thường nhưng…đây không phải ở Pháp, xin anh tự trọng một chút.
Ông Tiêu hừ lạnh chắp tay sau lưng nhìnthẳng vào Quân Thành, Thuỷ Linh nghe cha mình nói vậy lại càng mờ mịthơn, ánh mắt chạy qua chạy lại giữa hai nhười đàn ông quan trọng nhấtcủa cuộc đời mình. Cô lúc này đã xác định được đây chắc chắn không phảimơ cũng chả phải mộng, lại càng không phải do mình tự tưởng tượng ra,vậy….
- Diệp, chuyện này….là thế nào?
- Chuyện này nói ra thì rất dài nên ta…anh sẽ nói với em sau, còn bây giờ em cũng nên giới thiệu anh với cha mẹ của mình chứ?
Quân Thành nhẹ nhàng giúp đỡ cô ngồi dậy, để cô tựa vào ngực mình, bàn taycũng không nhàn rỗi nắm lấy cổ tay nhỏ nhắn chỉnh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/juliet-thanh-bach-van/1539684/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.