Mỗ phu nhân đang phẫn trư giả ngủ, vô hạn yy trò chơi Bách Hợp bỗng cảmthấy có điều gì đó không được ổn lắm. Mỹ nhân sau khi phân chia thứ bậcvới tướng công nhà nàng thì cũng nên quay lại chú ý tới nàng chứ, saolại…..càng lúc mùi JQ trong không khí càng đậm nhưng sao có cảm giác chả chút liên quan đến nàng là thế nào? 
Chú ý một chút, ngữ khí của tướng công nhà nàng có vẻ không đúng lắm thì phải. Nó có chút…..nhuhơn, mặc dù luôn không thích vẻ băng lãnh của tướng công mình nhưng khihắn như vậy với người khác nàng lại thấy có cảm giác nao nao trongngười. Đột nhiên bao nhiêu hứng thú đều bay biến sạch, nàng bắt đầu chú ý hơn đến chuyện bọn họ đang nói. Không phải chứ? Nói nói cười cười hoàntoàn không để ý đến nàng là sao? Tướng công từ khi nào thì có thể vui vẻ thoải mái với người khác như vậy? Giọng nói cũng không còn áp lực nữamà có một cỗ sủng nịnh nhẹ nhàng, hơi hé mắt ra một chút. 
DiệpCô Thành không biết từ lúc nào đã đi ra phòng khách bên ngoài ngồi trênghế dựa xoay lưng lại với nàng, bờ vai rộng rãi và tấm lưng vững trãihơi nghiêng nghiêng tựa khửu tay vào thành ghế. Nàng không nhìn thấybiểu cảm của hắn nhưng nàng biết hắn không hề thấy khó chịu với nữ nhânkia, nàng ta đã tiến gần tướng công của nàng hơn một chút. Đôi mắt ướtát và gò má hồng hồng, đôi môi nhỏ nhắn chúm chím nhẹ nhàng mấp máy nóinhỏ điều gì đấy. Tướng công nhà nàng khẽ gật nhẹ đầu và nàng nghe khônglầm thì hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/juliet-thanh-bach-van/1539660/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.