Cạch!
Tây Môn Xuy Tuyết khó hiểu liếc nhìn chủ nhân của Cô Vânkiếm, kẻ đang có vẻ rất ung dung một tay ôm tiểu thê tử một tay dùng bao kiếm chặn lại kiếm của hắn lại.
- Đừng bảo Diệp thành chủ nhìn thấy hắn có ích chỗ nào.
Dù nói với Diệp Cô Thành nhưng đôi mắt lạnh hơn hàn băng sát khí rõ ràngcủa hắn bắn vào hắc y nhân cụt một bàn tay máu vẫn còn phun bị thanhkiếm xuyên qua xương đòn ghim chặt vào vách đá, tay hắn ôm Tôn Tú Thanhkhẽ run lên một chút. Nàng cũng bất mãn từ trong vòng tay của lão côngmình thò đầu ra nghiến răng kèn kẹt.
- Kể cả hắn có ích cũnggiết, giết cả nhà hắn. Giết luôn cả họ nội lẫn họ ngoại, giết cả thônggia lẫn hàng xóm, hàng xóm lân cận xung quanh 30 dặm cũng giết toàn bộđi!
Tây Môn trang chủ mặt kéo xuống vài đường hắc tuyến khẽ hắng giọng một cái, ổn định lại phu nhân của mình. Thực may vết thương nơibụng nhìn tuy chảy nhiều máu nhưng cũng chỉ là ngoài da, phu nhân nhàhắn còn có sức mắng chửi người chứng tỏ không sao rồi. Chẳng bù với lúcvọt đến thấy nàng toàn thân chật vật, tóc tuột khỏi xoã tung, ánh mắttrống rỗng, gương mặt trắng bệch một tay ôm bụng một tay yếu ớt chống đỡ chiêu thức của địch thủ nhằm vào mình. Tim hắn như có một thanh lợikiếm mạnh mẽ đâm vào, trong mắt hắn lúc ấy chỉ còn lại duy nhất nàng. Kẻ lấy kiếm làm gốc như hắn vậy mà có thể xém chút nữa rơi mất kiếm, không nghĩ gì đến xung quanh còn có địch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/juliet-thanh-bach-van/1539659/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.