Ấm…mềm…dễ chịu… Cảm giác thực tốt, không muốn mở mắt ra để rời giường.Nàng theo thói quen cọ cọ dụi dụi mặt mình vào chiếc gối ôm mới.
Thình thịch….thình thịch…
Hửm, gối của nàng biết phát ra âm thanh sao? Nâng mắt lên một chút, cái gìđây? Trắng trắng, mềm mềm mượt mượt… Ấn thử, rất co giãn lại rất ấm áp.Khe khẽ nhấp nhô đều đặn, nàng dụi dụi đôi mắt kèm nhèm mới ngủ dậy củamình một chút nhìn lên cao hơn. Rất nhiều sợi tóc đen mềm mại tản ratrên cỏ trộn lẫn cùng những sợi tóc của nàng, một khuôn mặt như tạc ratừ bạch ngọc với đường nét nam tính hoàn hảo nhưng cũng có chút nhu hoà. Đôi phượng mâu thanh thản khép lại, mày kiếm cũng giãn ra thư thái, bạc thần…bạc thần cũng không mím lại cứng rắn mà buông lỏng để lộ ra nhữngđường cong mềm mại.
Nàng có chút ngơ ngẩn khẽ lướt ngón tay củamình dọc theo sống mũi của hắn đến đôi môi mỏng, khẽ chạm vào khoé môicó chút lành lạnh nàng hơi run rảy một chút thu tay về quay trở lại nằmgối đầu lên ngực nghe nhịp tim của hắn. Nhưng nội tâm ngứa ngáy khiếnnàng không thể nằm yên được, lại ngỏm dậy nhìn chằm chằm gương mặt kia.Nàng gần hắn đến mức độ có thể thấy được từng sợi lông mi dài thẳng mộtchút cũng không động, hắn ngủ rất say…tranh thủ hôn một cái chắc khôngsao. Nàng trộm nghĩ như vậy rồi có chút hồi hộp nhẹ nhàng cúi xuống chạm môi mình vào đôi môi kia, ngay khi ấy đôi tay vốn đang ôm nàng lập tứcsiết chặt lại xoay một cái ghim nàng xuống cỏ mềm. Đôi phượng mâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/juliet-thanh-bach-van/1539653/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.