Lao xao….lao xao…. 
Nàng nhìu mày, sáng sớm ngày ra sao ồn nhưvậy? Muốn ngủ thêm chút cũng không được. Nàng dụi dụi mắt ngồi dậy, mộtbàn tay mềm mại đặt trên vai nàng đè xuống. Nàng ngạc nhiên nhìn bàn tay rồi nhìn người đang đứng bên giường, một cô nương đẹp như ngọc đang mỉm cười nhìn nàng. 
- Tiêu Dao công tử, thấy trong người thế nào rồi? 
Chớp chớp mắt, sau mỗi lần ngủ dậy nàng đều mắc chứng mất trí nhớ ngắn hạn,não bộ cần thời gian để reset lại ổ cứng…ack lạc đề, lạc đề. Nàng đãnhận ra vị cô nương này và nhớ ra chuyện trước khi ngất xỉu. 
Nàng nghe bọn họ nói về “Quyết chiến tử cấm thành” Diệp Cô Thành chưa cóchết, tình hình hôm đấy và hoàn cảnh của nàng hoàn toàn trùng khớp, đạolôi kia không cần phải nghi ngờ gì chính là lão thần tiên bổ nàng! Nàngnên sớm đoán ra thân phận của hắn mới đúng chứ! Trong thế giới võ hiệpnguòi dùng kiếm rất nhiều nhưng lại cao ngạo,tình lạnh nhạt một thân ybào trắng quý khí bức người, không màng tửu sắc chỉ dùng bạch thuỷ chỉcó 1 mình hắn Thiên Ngoại Phi Tiên Diệp Cô Thành! Dù thấy khí chất quenquen nhưng cũng chỉ nghĩ cùng lắm hắn là Tây Môn Xuy Tuyết thôi, trongđầu mặc định Diệp Cô Thành vốn đã phải chết thật không ngờ… Hắn khôngnhững được nàng cứu còn dám phi lễ nàng nữa chứ! Nhưng…khi nghĩ đến hắnvậy mà giấu mình tim nàng co thắt nhanh lại, nàng muốn hắn là người nóicho nàng biết chứ không phải là qua lời người khác mà biết thế này. Cảmxúc này là thương tâm vì không tin tưởng nhau sao? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/juliet-thanh-bach-van/1539634/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.