Vầng thái dương trên cao chói lọi, mây trắng lững lờ trôi, bầu trời mùahạ xanh trong vắt một thiếu niên ung dung cưỡi ngựa thả bước chầm chậmbên bờ sông. Tóc nâu búi lại trong kim quan cài trâm vàng loé sáng trong nắng, y bào tơ lụa mềm mại mầu lam nhạt phiêu phiêu theo gió. Ngũ quantinh sảo, mi thanh mục tú da như bạch ngọc, đôi mắt to mơ màng ẩn dướimày kiếm lại có thêm vài phần anh khí. Môi đầy đặn ngậm một cây cỏ đuôichồn, tay cầm chiết phiến gõ theo nhịp lên yên ngựa. Rõ là một thư sinhcông tử, giọng hát vô cùng dễ nghe nhưng bài hát lại cố tình ngút trờikhí phách của kẻ trong giang hồ, mạnh mẽ hào sảng nhưng cũng rất mực sitình khí khái….
“Hãy bổ lòng ngực ta ra để những ngày chói chang đáy lòng được nung nóng
Đun thành kí hiệu, ghi nhớ cái tốt của nàng, giữ mãi không quên
Đầu rơi máu chảy cũng phải bảo vệ nàng đến chân trời góc biển
Vì một chữ yêu ta dám dùng cả đời mình báo đáp lại
Cuồng phong thổi, biển lớn gào, người có lòng không chết được
Đất bao lớn, trời bao cao, cả đời chỉ đổi lại một tiếng tốt
Sảng khoái khóc, sảng khoái cười, hết sức sảng khoái không chết được
Kiếp này, giây này, ta chỉ muốn nàng biết.
Trời băng đất tuyết, hãy dùng nước băng này tưới lên đầu ta (sảng khoái)
Để rửa sạch sự nhớ nhung, một nơi ấm áp cuối cùng trong lòng
Nàng là vì ai, nguyện đem chôn tim mình
Dang rộng đôi tay, không điểm tựa từ đây mặc theo gió bay.
Xa nhau uống rượu mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/juliet-thanh-bach-van/1539633/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.