"Không phải, từ từ đã!" Cuối cùng Ân Duyệt cũng tỉnh táo lại, bắt lấy tay áo Tần Lê Ca: "Anh Tần, vừa rồi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
"Nhóc không nhớ sao?" Tần Lê Ca quay đầu, nhướng mày nhìn cô bé: "Bình thường thức đêm chơi điện tử, bây giờ quả nhiên nhóc thành não cá vàng rồi."
"...." Ân Duyệt nghẹn một chút: "Không phải! Em mới không phải não cá vàng! Anh Tần, vừa rồi là tại sao thế? Tại sao cả hai đội đều thắng? Quy tắc hệ thống không phải có nói..."
"Quy tắc hệ thống nói là đội thắng sẽ đạt được 1000 điểm, nhưng cũng không nói cái gì là thắng." Thích Linh bỗng nhiên chen vào nói, cô nhìn về phía Tần Lê Ca, hỏi: "Vì chúng ta hiểu nhầm quy tắc của thế giới này, cho rằng mỗi thế giới chỉ có một đội dành chiến thắng, tôi nói không sai chứ?"
"Đúng vậy, cô nói rất có đạo lý." Tần Lê Ca nhìn cô gật đầu, khen ngợi nói: "Chỉ là thời gian nhận ra có hơi chậm một chút."
Thích Linh: "...." Hoàn toàn không cảm thấy vui vẻ, có lẽ không nói sẽ tốt hơn.
Thích Linh im miệng, Kỷ Vũ Hành ở một bên nóng lòng muốn được đánh vài trận, cậu mở miệng: "Tần Lê Ca anh thật là..."
Lục Thiệu Vũ: "Câm miệng."
Kỷ Vũ Hành: "???" nói thầm: "Không phải chứ anh Lục, tôi cảm giác anh cứ luôn nhắm vào tôi là sao?"
Lục Thiệu Vũ không để ý đến cậu, lại nhìn sắc mặt Tần Lê Ca, màu da Tần Lê Ca vốn đã trắng, bây giờ lại càng tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/iq-cao-ra-thi-toi-chi-co-hai-ban-tay-trang/3545581/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.