Đám người với ý chí chiến đấu sôi sục theo hướng chiều tối đi tới, ngay cả ông mặt trời cũng cảm thán, tuổi thanh xuân thật tốt a.
« Chờ một chút. » Thất Bảo la lớn. Làm sao vậy, mọi người cảnh giác, chẳng lẽ Thất Bảo phát hiện ra cái gì đó nguy hiểm, đáp án có đúng hay phải đợi diễn biến tiếp theo mới biết, chỉ nghe thấy Thất Bảo phẫn nộ nói to « Chúng ta đi sai rồi, hẳn hướng bên kia mới đúng. » Mọi người hắc tuyến, nhiệt huyết phun trào nãy giờ bị một gáo nước lạnh dập tắt, sau đó thay đổi phương hướng, tiếp tục đi tới.
—————–Ta là phân cách tuyến hướng bụi cỏ đi tới——————–
« Nếu tóc nhiều hơn một chút thì tốt rồi, như vậy là có thể cùng ca ca giống nhau được hoan nghênh. » Mãn Thiên ở bên cái ao, nhìn thấy thân ảnh mình trong ao trên đầu chỉ có vài cọng tóc nén giận nói.
Lời này vừa vặn đám người Khuynh Ảnh đi qua nghe thấy được. « Hư » Khuynh Ảnh đem ngón trỏ đặt trước miệng, ý bảo mọi người không được có hành động thiếu suy nghĩ, dù sao cũng không biết rõ thực lực của Mãn Thiên, đừng đả thảo kinh xà. Hơn nữa địch ngoài sáng ta trong tối mới có lợi.
Tiểu hồ ly Thất Bảo rốt cục vẫn nhịn không được nhảy ra rống « Là ngươi, mau trả mạng cho cha ta! »
Mãn Thiên nghe được âm thanh quay đầu, liền nhìn thấy một tiểu hồ ly, không thèm để ý nói « Yêu, đây không phải tên hồ ly vừa mới chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/inuyasha-dong-nhan-khuynh-anh/2373423/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.