Khuynh Ảnh rốt cục tỉnh lại, vừa nhấc đầu lên liền thấy vẻ mặt lo lắng pha chút ảm đạm của Khuyển Dạ Xoa, Khuynh Ảnh có chút buồn cười, chính mình chỉ là mỏi mệt chút thôi, không phải là sắp chết, vậy mà lo lắng cái gì chứ. Bất quá, nhìn đến vẻ mặt ảm đạm của Khuyển Dạ Xoa, chắc đứa bé này trong lòng lại tự trách không bảo hộ được y đây mà, dù sao vẫn nên an ủi hắn một chút « Khuyển Dạ Xoa, ngươi không cần tự trách, này không phải lỗi tại ngươi, chỉ là ta có chút tùy hứng thôi. »
Khuyển Dạ Xoa lúc này mới nhận ra Khuynh Ảnh đã muốn tỉnh, nhìn thấy Khuynh Ảnh miễn cưỡng đứng dậy, liền không có nghe được lời Khuynh Ảnh nói, mang y nằm lại, sau đó đứng lên « Khuynh Ảnh, ngươi không thể miễn cưỡng, thân thể ngươi vẫn còn yếu lắm, tốt nhất là nằm trên giường dưỡng thương đi, còn có, ngươi hôn mê nhiều ngày chắc có chút đói rồi, muốn ăn gì không »
Ánh mắt Khuyển Dạ Xoa long lanh, giống như một con đại cẩu đáng yêu. Bất quá liên tiếp nói như vậy Khuynh Ảnh có chút váng đầu, Khuyển Dạ Xoa đây là làm sao vậy, đây không phải là Khuyển Dạ Xoa của thường ngày đi, nhấ định là Khuyển Dạ Xoa giả mạo (=.=),bất quá « Khuyển Dạ Xoa, ngươi nấu cơm » giống như trời sắp sập quá.
Khuyển Dạ Xoa nghe vậy, mặt có chút trướng đỏ, rống lớn « Không phải ta làm, là Vi làm! »
Khuynh Ảnh liền hiểu ra liếc nhìn Khuyển Dạ Xoa, chậc, xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/inuyasha-dong-nhan-khuynh-anh/2373421/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.